Déclinaison / Conjugueur latin
conforto - Diathèse active
(conforto, confortas, confortavi, confortāre, confortatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | conforto |
| II sing. | confortas |
| III sing. | confortat |
| I plur. | confortāmus |
| II plur. | confortātis |
| III plur. | confortant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | confortābam |
| II sing. | confortābas |
| III sing. | confortābat |
| I plur. | confortabāmus |
| II plur. | confortabātis |
| III plur. | confortābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | confortābo |
| II sing. | confortābis |
| III sing. | confortābit |
| I plur. | confortabĭmus |
| II plur. | confortabĭtis |
| III plur. | confortābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | confortavi |
| II sing. | confortavisti |
| III sing. | confortavit |
| I plur. | confortavĭmus |
| II plur. | confortavistis |
| III plur. | confortavērunt, confortavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | confortavĕram |
| II sing. | confortavĕras |
| III sing. | confortavĕrat |
| I plur. | confortaverāmus |
| II plur. | confortaverātis |
| III plur. | confortavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | confortavĕro |
| II sing. | confortavĕris |
| III sing. | confortavĕrit |
| I plur. | confortaverĭmus |
| II plur. | confortaverĭtis |
| III plur. | confortavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | confortem |
| II sing. | confortes |
| III sing. | confortet |
| I plur. | confortēmus |
| II plur. | confortētis |
| III plur. | confortent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | confortārem |
| II sing. | confortāres |
| III sing. | confortāret |
| I plur. | confortarēmus |
| II plur. | confortarētis |
| III plur. | confortārent |
| PARFAIT |
| I sing. | confortavĕrim |
| II sing. | confortavĕris |
| III sing. | confortavĕrit |
| I plur. | confortaverĭmus |
| II plur. | confortaverĭtis |
| III plur. | confortavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | confortavissem |
| II sing. | confortavisses |
| III sing. | confortavisset |
| I plur. | confortavissēmus |
| II plur. | confortavissētis |
| III plur. | confortavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conforta |
| II plur. | confortāte |
| FUTUR |
| II sing. | confortāto |
| III sing. | confortāto |
| II plur. | confortatōte |
| III plur. | confortanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| confortans, antis |
| FUTUR |
| confortatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| confortāre |
| PARFAIT |
| confortavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | confortatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | confortatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | confortandi |
| Datif: | confortando |
| Accusatif: | ad confortandum |
| Ablatif: | confortando |
| SUPIN |
| confortatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONFORTO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|