Déclinaison / Conjugueur latin
conplŭo - Diathèse active
(conplŭo, conplŭis, conplui, conplŭĕre, conplutum)
verbe transitif e intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | conplŭo |
| II sing. | conplŭis |
| III sing. | conplŭit |
| I plur. | conplŭĭmus |
| II plur. | conplŭĭtis |
| III plur. | conplŭunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conplŭēbam |
| II sing. | conplŭēbas |
| III sing. | conplŭēbat |
| I plur. | conplŭebāmus |
| II plur. | conplŭebātis |
| III plur. | conplŭēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conplŭam |
| II sing. | conplŭes |
| III sing. | conplŭet |
| I plur. | conplŭēmus |
| II plur. | conplŭētis |
| III plur. | conplŭent |
| PARFAIT |
| I sing. | conplui |
| II sing. | conpluisti |
| III sing. | conpluit |
| I plur. | conpluĭmus |
| II plur. | conpluistis |
| III plur. | conpluērunt, conpluēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conpluĕram |
| II sing. | conpluĕras |
| III sing. | conpluĕrat |
| I plur. | conpluerāmus |
| II plur. | conpluerātis |
| III plur. | conpluĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conpluĕro |
| II sing. | conpluĕris |
| III sing. | conpluĕrit |
| I plur. | conpluerĭmus |
| II plur. | conpluerĭtis |
| III plur. | conpluĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conplŭam |
| II sing. | conplŭas |
| III sing. | conplŭat |
| I plur. | conplŭāmus |
| II plur. | conplŭātis |
| III plur. | conplŭant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conplŭĕrem |
| II sing. | conplŭĕres |
| III sing. | conplŭĕret |
| I plur. | conplŭerēmus |
| II plur. | conplŭerētis |
| III plur. | conplŭĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | conpluĕrim |
| II sing. | conpluĕris |
| III sing. | conpluĕrit |
| I plur. | conpluerĭmus |
| II plur. | conpluerĭtis |
| III plur. | conpluĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conpluissem |
| II sing. | conpluisses |
| III sing. | conpluisset |
| I plur. | conpluissēmus |
| II plur. | conpluissētis |
| III plur. | conpluissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conplŭĕ |
| II plur. | conplŭĭte |
| FUTUR |
| II sing. | conplŭĭto |
| III sing. | conplŭĭto |
| II plur. | conplŭitōte |
| III plur. | conplŭunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conplŭens, entis |
| FUTUR |
| conplutūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conplŭĕre |
| PARFAIT |
| conpluisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conplutūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conplutūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conplŭendi |
| Datif: | conplŭendo |
| Accusatif: | ad conplŭendum |
| Ablatif: | conplŭendo |
| SUPIN |
| conplutum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONPLUO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|