Déclinaison / Conjugueur latin
conquĭnisco - Diathèse active
(conquĭnisco, conquĭniscis, conquĭniscĕre, conquexi)
verbe intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | conquĭnisco |
| II sing. | conquĭniscis |
| III sing. | conquĭniscit |
| I plur. | conquĭniscĭmus |
| II plur. | conquĭniscĭtis |
| III plur. | conquĭniscunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conquĭniscēbam |
| II sing. | conquĭniscēbas |
| III sing. | conquĭniscēbat |
| I plur. | conquĭniscebāmus |
| II plur. | conquĭniscebātis |
| III plur. | conquĭniscēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conquĭniscam |
| II sing. | conquĭnisces |
| III sing. | conquĭniscet |
| I plur. | conquĭniscēmus |
| II plur. | conquĭniscētis |
| III plur. | conquĭniscent |
| PARFAIT |
| I sing. | conquexi |
| II sing. | conquexisti |
| III sing. | conquexit |
| I plur. | conquexĭmus |
| II plur. | conquexistis |
| III plur. | conquexērunt, conquexēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conquexĕram |
| II sing. | conquexĕras |
| III sing. | conquexĕrat |
| I plur. | conquexerāmus |
| II plur. | conquexerātis |
| III plur. | conquexĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conquexĕro |
| II sing. | conquexĕris |
| III sing. | conquexĕrit |
| I plur. | conquexerĭmus |
| II plur. | conquexerĭtis |
| III plur. | conquexĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conquĭniscam |
| II sing. | conquĭniscas |
| III sing. | conquĭniscat |
| I plur. | conquĭniscāmus |
| II plur. | conquĭniscātis |
| III plur. | conquĭniscant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conquĭniscĕrem |
| II sing. | conquĭniscĕres |
| III sing. | conquĭniscĕret |
| I plur. | conquĭniscerēmus |
| II plur. | conquĭniscerētis |
| III plur. | conquĭniscĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | conquexĕrim |
| II sing. | conquexĕris |
| III sing. | conquexĕrit |
| I plur. | conquexerĭmus |
| II plur. | conquexerĭtis |
| III plur. | conquexĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conquexissem |
| II sing. | conquexisses |
| III sing. | conquexisset |
| I plur. | conquexissēmus |
| II plur. | conquexissētis |
| III plur. | conquexissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conquĭniscĕ |
| II plur. | conquĭniscĭte |
| FUTUR |
| II sing. | conquĭniscĭto |
| III sing. | conquĭniscĭto |
| II plur. | conquĭniscitōte |
| III plur. | conquĭniscunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conquĭniscens, entis |
| FUTUR |
| |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conquĭniscĕre |
| PARFAIT |
| conquexisse |
| FUTUR |
| Singolare: | |
| Plurale: | |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conquĭniscendi |
| Datif: | conquĭniscendo |
| Accusatif: | ad conquĭniscendum |
| Ablatif: | conquĭniscendo |
| SUPIN |
| |
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONQUINISCO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|