Déclinaison / Conjugueur latin
consălūto - Diathèse active
(consălūto, consălūtas, consalutavi, consălūtāre, consalutatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | consălūto |
| II sing. | consălūtas |
| III sing. | consălūtat |
| I plur. | consălūtāmus |
| II plur. | consălūtātis |
| III plur. | consălūtant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | consălūtābam |
| II sing. | consălūtābas |
| III sing. | consălūtābat |
| I plur. | consălūtabāmus |
| II plur. | consălūtabātis |
| III plur. | consălūtābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | consălūtābo |
| II sing. | consălūtābis |
| III sing. | consălūtābit |
| I plur. | consălūtabĭmus |
| II plur. | consălūtabĭtis |
| III plur. | consălūtābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | consalutavi |
| II sing. | consalutavisti |
| III sing. | consalutavit |
| I plur. | consalutavĭmus |
| II plur. | consalutavistis |
| III plur. | consalutavērunt, consalutavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | consalutavĕram |
| II sing. | consalutavĕras |
| III sing. | consalutavĕrat |
| I plur. | consalutaverāmus |
| II plur. | consalutaverātis |
| III plur. | consalutavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | consalutavĕro |
| II sing. | consalutavĕris |
| III sing. | consalutavĕrit |
| I plur. | consalutaverĭmus |
| II plur. | consalutaverĭtis |
| III plur. | consalutavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | consălūtem |
| II sing. | consălūtes |
| III sing. | consălūtet |
| I plur. | consălūtēmus |
| II plur. | consălūtētis |
| III plur. | consălūtent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | consălūtārem |
| II sing. | consălūtāres |
| III sing. | consălūtāret |
| I plur. | consălūtarēmus |
| II plur. | consălūtarētis |
| III plur. | consălūtārent |
| PARFAIT |
| I sing. | consalutavĕrim |
| II sing. | consalutavĕris |
| III sing. | consalutavĕrit |
| I plur. | consalutaverĭmus |
| II plur. | consalutaverĭtis |
| III plur. | consalutavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | consalutavissem |
| II sing. | consalutavisses |
| III sing. | consalutavisset |
| I plur. | consalutavissēmus |
| II plur. | consalutavissētis |
| III plur. | consalutavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | consălūta |
| II plur. | consălūtāte |
| FUTUR |
| II sing. | consălūtāto |
| III sing. | consălūtāto |
| II plur. | consălūtatōte |
| III plur. | consălūtanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| consălūtans, antis |
| FUTUR |
| consalutatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| consălūtāre |
| PARFAIT |
| consalutavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | consalutatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | consalutatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | consălūtandi |
| Datif: | consălūtando |
| Accusatif: | ad consălūtandum |
| Ablatif: | consălūtando |
| SUPIN |
| consalutatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONSALUTO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|