Déclinaison / Conjugueur latin
consānesco - Diathèse active
(consānesco, consānescis, consānescĕre, consanui)
verbe intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | consānesco |
| II sing. | consānescis |
| III sing. | consānescit |
| I plur. | consānescĭmus |
| II plur. | consānescĭtis |
| III plur. | consānescunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | consānescēbam |
| II sing. | consānescēbas |
| III sing. | consānescēbat |
| I plur. | consānescebāmus |
| II plur. | consānescebātis |
| III plur. | consānescēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | consānescam |
| II sing. | consānesces |
| III sing. | consānescet |
| I plur. | consānescēmus |
| II plur. | consānescētis |
| III plur. | consānescent |
| PARFAIT |
| I sing. | consanui |
| II sing. | consanuisti |
| III sing. | consanuit |
| I plur. | consanuĭmus |
| II plur. | consanuistis |
| III plur. | consanuērunt, consanuēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | consanuĕram |
| II sing. | consanuĕras |
| III sing. | consanuĕrat |
| I plur. | consanuerāmus |
| II plur. | consanuerātis |
| III plur. | consanuĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | consanuĕro |
| II sing. | consanuĕris |
| III sing. | consanuĕrit |
| I plur. | consanuerĭmus |
| II plur. | consanuerĭtis |
| III plur. | consanuĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | consānescam |
| II sing. | consānescas |
| III sing. | consānescat |
| I plur. | consānescāmus |
| II plur. | consānescātis |
| III plur. | consānescant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | consānescĕrem |
| II sing. | consānescĕres |
| III sing. | consānescĕret |
| I plur. | consānescerēmus |
| II plur. | consānescerētis |
| III plur. | consānescĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | consanuĕrim |
| II sing. | consanuĕris |
| III sing. | consanuĕrit |
| I plur. | consanuerĭmus |
| II plur. | consanuerĭtis |
| III plur. | consanuĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | consanuissem |
| II sing. | consanuisses |
| III sing. | consanuisset |
| I plur. | consanuissēmus |
| II plur. | consanuissētis |
| III plur. | consanuissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | consānescĕ |
| II plur. | consānescĭte |
| FUTUR |
| II sing. | consānescĭto |
| III sing. | consānescĭto |
| II plur. | consānescitōte |
| III plur. | consānescunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| consānescens, entis |
| FUTUR |
| |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| consānescĕre |
| PARFAIT |
| consanuisse |
| FUTUR |
| Singolare: | |
| Plurale: | |
| GERUNDIF |
| Génitif: | consānescendi |
| Datif: | consānescendo |
| Accusatif: | ad consānescendum |
| Ablatif: | consānescendo |
| SUPIN |
| |
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONSANESCO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|