Déclinaison / Conjugueur latin
consigno - Diathèse active
(consigno, consignas, consignavi, consignāre, consignatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | consigno |
| II sing. | consignas |
| III sing. | consignat |
| I plur. | consignāmus |
| II plur. | consignātis |
| III plur. | consignant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | consignābam |
| II sing. | consignābas |
| III sing. | consignābat |
| I plur. | consignabāmus |
| II plur. | consignabātis |
| III plur. | consignābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | consignābo |
| II sing. | consignābis |
| III sing. | consignābit |
| I plur. | consignabĭmus |
| II plur. | consignabĭtis |
| III plur. | consignābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | consignavi |
| II sing. | consignavisti |
| III sing. | consignavit |
| I plur. | consignavĭmus |
| II plur. | consignavistis |
| III plur. | consignavērunt, consignavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | consignavĕram |
| II sing. | consignavĕras |
| III sing. | consignavĕrat |
| I plur. | consignaverāmus |
| II plur. | consignaverātis |
| III plur. | consignavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | consignavĕro |
| II sing. | consignavĕris |
| III sing. | consignavĕrit |
| I plur. | consignaverĭmus |
| II plur. | consignaverĭtis |
| III plur. | consignavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | consignem |
| II sing. | consignes |
| III sing. | consignet |
| I plur. | consignēmus |
| II plur. | consignētis |
| III plur. | consignent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | consignārem |
| II sing. | consignāres |
| III sing. | consignāret |
| I plur. | consignarēmus |
| II plur. | consignarētis |
| III plur. | consignārent |
| PARFAIT |
| I sing. | consignavĕrim |
| II sing. | consignavĕris |
| III sing. | consignavĕrit |
| I plur. | consignaverĭmus |
| II plur. | consignaverĭtis |
| III plur. | consignavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | consignavissem |
| II sing. | consignavisses |
| III sing. | consignavisset |
| I plur. | consignavissēmus |
| II plur. | consignavissētis |
| III plur. | consignavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | consigna |
| II plur. | consignāte |
| FUTUR |
| II sing. | consignāto |
| III sing. | consignāto |
| II plur. | consignatōte |
| III plur. | consignanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| consignans, antis |
| FUTUR |
| consignatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| consignāre |
| PARFAIT |
| consignavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | consignatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | consignatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | consignandi |
| Datif: | consignando |
| Accusatif: | ad consignandum |
| Ablatif: | consignando |
| SUPIN |
| consignatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONSIGNO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|