Déclinaison / Conjugueur latin
consĭlesco - Diathèse active
(consĭlesco, consĭlescis, consĭlescĕre, consilui)
verbe intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | consĭlesco |
| II sing. | consĭlescis |
| III sing. | consĭlescit |
| I plur. | consĭlescĭmus |
| II plur. | consĭlescĭtis |
| III plur. | consĭlescunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | consĭlescēbam |
| II sing. | consĭlescēbas |
| III sing. | consĭlescēbat |
| I plur. | consĭlescebāmus |
| II plur. | consĭlescebātis |
| III plur. | consĭlescēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | consĭlescam |
| II sing. | consĭlesces |
| III sing. | consĭlescet |
| I plur. | consĭlescēmus |
| II plur. | consĭlescētis |
| III plur. | consĭlescent |
| PARFAIT |
| I sing. | consilui |
| II sing. | consiluisti |
| III sing. | consiluit |
| I plur. | consiluĭmus |
| II plur. | consiluistis |
| III plur. | consiluērunt, consiluēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | consiluĕram |
| II sing. | consiluĕras |
| III sing. | consiluĕrat |
| I plur. | consiluerāmus |
| II plur. | consiluerātis |
| III plur. | consiluĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | consiluĕro |
| II sing. | consiluĕris |
| III sing. | consiluĕrit |
| I plur. | consiluerĭmus |
| II plur. | consiluerĭtis |
| III plur. | consiluĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | consĭlescam |
| II sing. | consĭlescas |
| III sing. | consĭlescat |
| I plur. | consĭlescāmus |
| II plur. | consĭlescātis |
| III plur. | consĭlescant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | consĭlescĕrem |
| II sing. | consĭlescĕres |
| III sing. | consĭlescĕret |
| I plur. | consĭlescerēmus |
| II plur. | consĭlescerētis |
| III plur. | consĭlescĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | consiluĕrim |
| II sing. | consiluĕris |
| III sing. | consiluĕrit |
| I plur. | consiluerĭmus |
| II plur. | consiluerĭtis |
| III plur. | consiluĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | consiluissem |
| II sing. | consiluisses |
| III sing. | consiluisset |
| I plur. | consiluissēmus |
| II plur. | consiluissētis |
| III plur. | consiluissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | consĭlescĕ |
| II plur. | consĭlescĭte |
| FUTUR |
| II sing. | consĭlescĭto |
| III sing. | consĭlescĭto |
| II plur. | consĭlescitōte |
| III plur. | consĭlescunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| consĭlescens, entis |
| FUTUR |
| |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| consĭlescĕre |
| PARFAIT |
| consiluisse |
| FUTUR |
| Singolare: | |
| Plurale: | |
| GERUNDIF |
| Génitif: | consĭlescendi |
| Datif: | consĭlescendo |
| Accusatif: | ad consĭlescendum |
| Ablatif: | consĭlescendo |
| SUPIN |
| |
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONSILESCO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|