Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | contraĕo |
| II sing. | contrais |
| III sing. | contrait |
| I plur. | contraīmus |
| II plur. | contraītis |
| III plur. | contraeunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | contraībam |
| II sing. | contraības |
| III sing. | contraībat |
| I plur. | contraibāmus |
| II plur. | contraibātis |
| III plur. | contraībant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | contraībo |
| II sing. | contraībis |
| III sing. | contraībit |
| I plur. | contraibĭmus |
| II plur. | contraibĭtis |
| III plur. | contraībunt |
| PARFAIT |
| I sing. | contraii o contraivi |
| II sing. | contraiisti o contraivisti |
| III sing. | contraiit o contraivit |
| I plur. | contraiĭmus o contraivĭmus |
| II plur. | contraistis o contraivistis |
| III plur. | contraiērunt o contraivērunt |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | contraiĕram o contraivĕram |
| II sing. | contraiĕras o contraivĕras |
| III sing. | contraiĕrat o contraivĕrat |
| I plur. | contraierāmus o contraiverāmus |
| II plur. | contraierātis o contraiverātis |
| III plur. | contraiĕrant o contraivĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | contraiĕro o contraivĕro |
| II sing. | contraiĕris o contraivĕris |
| III sing. | contraiĕrit o contraivĕrit |
| I plur. | contraierĭmus o contraiverĭmus |
| II plur. | contraierĭtis o contraiverĭtis |
| III plur. | contraiĕrint o contraivĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | contraĕam |
| II sing. | contraĕas |
| III sing. | contraĕat |
| I plur. | contraeāmus |
| II plur. | contraeātis |
| III plur. | contraĕant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | contraīrem |
| II sing. | contraīres |
| III sing. | contraīret |
| I plur. | contrairēmus |
| II plur. | contrairētis |
| III plur. | contraīrent |
| PARFAIT |
| I sing. | contraiĕrim o contraivĕrim |
| II sing. | contraiĕris o contraivĕris |
| III sing. | contraiĕrit o contraivĕrit |
| I plur. | contraierĭmus o contraiverĭmus |
| II plur. | contraierĭtis o contraiverĭtis |
| III plur. | contraiĕrint o contraivĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | contraiissem o contraivissem |
| II sing. | contraiisses o contraivisses |
| III sing. | contraiisset o contraivisset |
| I plur. | contraiissēmus o contraivissēmus |
| II plur. | contraiissētis o contraivissētis |
| III plur. | contraiissent o contraivissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | contrai |
| II plur. | contraīte |
| FUTUR |
| II sing. | contraĭto |
| III sing. | contraĭto |
| II plur. | contraitōte |
| III plur. | contraeunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| contraiens, euntis |
| FUTUR |
| contraitūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| contraire |
| PARFAIT |
| contraiisse o contraivisse |
| FUTUR |
| Singolare: | contraitūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | contraitūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | contraeundi |
| Datif: | contraeundo |
| Accusatif: | ad contraeundum |
| Ablatif: | contraeundo |
| SUPIN |
| contraitum |
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONTRAEO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|