Déclinaison / Conjugueur latin
convĭbro - Diathèse active
(convĭbro, convĭbras, convibravi, convĭbrāre, convibratum)
verbe transitif e intransitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | convĭbro |
| II sing. | convĭbras |
| III sing. | convĭbrat |
| I plur. | convĭbrāmus |
| II plur. | convĭbrātis |
| III plur. | convĭbrant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | convĭbrābam |
| II sing. | convĭbrābas |
| III sing. | convĭbrābat |
| I plur. | convĭbrabāmus |
| II plur. | convĭbrabātis |
| III plur. | convĭbrābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | convĭbrābo |
| II sing. | convĭbrābis |
| III sing. | convĭbrābit |
| I plur. | convĭbrabĭmus |
| II plur. | convĭbrabĭtis |
| III plur. | convĭbrābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | convibravi |
| II sing. | convibravisti |
| III sing. | convibravit |
| I plur. | convibravĭmus |
| II plur. | convibravistis |
| III plur. | convibravēreunt, convibravēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | convibravĕram |
| II sing. | convibravĕras |
| III sing. | convibravĕrat |
| I plur. | convibraverāmus |
| II plur. | convibraverātis |
| III plur. | convibravĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | convibravĕro |
| II sing. | convibravĕris |
| III sing. | convibravĕrit |
| I plur. | convibraverĭmus |
| II plur. | convibraverĭtis |
| III plur. | convibravĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | convĭbrem |
| II sing. | convĭbres |
| III sing. | convĭbret |
| I plur. | convĭbrēmus |
| II plur. | convĭbrētis |
| III plur. | convĭbrent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | convĭbrārem |
| II sing. | convĭbrāres |
| III sing. | convĭbrāret |
| I plur. | convĭbrarēmus |
| II plur. | convĭbrarētis |
| III plur. | convĭbrārent |
| PARFAIT |
| I sing. | convibravĕrim |
| II sing. | convibravĕris |
| III sing. | convibravĕrit |
| I plur. | convibraverĭmus |
| II plur. | convibraverĭtis |
| III plur. | convibravĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | convibravissem |
| II sing. | convibravisses |
| III sing. | convibravisset |
| I plur. | convibravissēmus |
| II plur. | convibravissētis |
| III plur. | convibravissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | convĭbra |
| II plur. | convĭbrāte |
| FUTUR |
| II sing. | convĭbrāto |
| III sing. | convĭbrāto |
| II plur. | convĭbratōte |
| III plur. | convĭbranto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| convĭbrans, antis |
| FUTUR |
| convibratūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| convĭbrāre |
| PARFAIT |
| convibravisse |
| FUTUR |
| Singolare: | convibratūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | convibratūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | convĭbrandi |
| Datif: | convĭbrando |
| Accusatif: | ad convĭbrandum |
| Ablatif: | convĭbrando |
| SUPIN |
| convibratum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONVIBRO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|