Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | convŏmo |
| II sing. | convŏmis |
| III sing. | convŏmit |
| I plur. | convŏmĭmus |
| II plur. | convŏmĭtis |
| III plur. | convŏmunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | convŏmēbam |
| II sing. | convŏmēbas |
| III sing. | convŏmēbat |
| I plur. | convŏmebāmus |
| II plur. | convŏmebātis |
| III plur. | convŏmēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | convŏmam |
| II sing. | convŏmes |
| III sing. | convŏmet |
| I plur. | convŏmēmus |
| II plur. | convŏmētis |
| III plur. | convŏment |
| PARFAIT |
| I sing. | convomui |
| II sing. | convomuisti |
| III sing. | convomuit |
| I plur. | convomuĭmus |
| II plur. | convomuistis |
| III plur. | convomuērunt, convomuēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | convomuĕram |
| II sing. | convomuĕras |
| III sing. | convomuĕrat |
| I plur. | convomuerāmus |
| II plur. | convomuerātis |
| III plur. | convomuĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | convomuĕro |
| II sing. | convomuĕris |
| III sing. | convomuĕrit |
| I plur. | convomuerĭmus |
| II plur. | convomuerĭtis |
| III plur. | convomuĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | convŏmam |
| II sing. | convŏmas |
| III sing. | convŏmat |
| I plur. | convŏmāmus |
| II plur. | convŏmātis |
| III plur. | convŏmant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | convŏmĕrem |
| II sing. | convŏmĕres |
| III sing. | convŏmĕret |
| I plur. | convŏmerēmus |
| II plur. | convŏmerētis |
| III plur. | convŏmĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | convomuĕrim |
| II sing. | convomuĕris |
| III sing. | convomuĕrit |
| I plur. | convomuerĭmus |
| II plur. | convomuerĭtis |
| III plur. | convomuĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | convomuissem |
| II sing. | convomuisses |
| III sing. | convomuisset |
| I plur. | convomuissēmus |
| II plur. | convomuissētis |
| III plur. | convomuissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | convŏmĕ |
| II plur. | convŏmĭte |
| FUTUR |
| II sing. | convŏmĭto |
| III sing. | convŏmĭto |
| II plur. | convŏmitōte |
| III plur. | convŏmunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| convŏmens, entis |
| FUTUR |
| convomitūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| convŏmĕre |
| PARFAIT |
| convomuisse |
| FUTUR |
| Singolare: | convomitūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | convomitūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | convŏmendi |
| Datif: | convŏmendo |
| Accusatif: | ad convŏmendum |
| Ablatif: | convŏmendo |
| SUPIN |
| convomitum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONVOMO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|