Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | dēvincĭo |
| II sing. | dēvincis |
| III sing. | dēvincit |
| I plur. | dēvincīmus |
| II plur. | dēvincītis |
| III plur. | dēvincĭunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | dēvinciēbam |
| II sing. | dēvinciēbas |
| III sing. | dēvinciēbat |
| I plur. | dēvinciebāmus |
| II plur. | dēvinciebātis |
| III plur. | dēvinciēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | dēvincĭam |
| II sing. | dēvincĭes |
| III sing. | dēvincĭet |
| I plur. | dēvinciēmus |
| II plur. | dēvinciētis |
| III plur. | dēvincĭent |
| PARFAIT |
| I sing. | devinxi |
| II sing. | devinxisti, devinxti |
| III sing. | devinxit |
| I plur. | devinxĭmus |
| II plur. | devinxistis |
| III plur. | devinxērunt, devinxēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | devinxĕram |
| II sing. | devinxĕras |
| III sing. | devinxĕrat |
| I plur. | devinxerāmus |
| II plur. | devinxerātis |
| III plur. | devinxĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | devinxĕro |
| II sing. | devinxĕris |
| III sing. | devinxĕrit |
| I plur. | devinxerĭmus |
| II plur. | devinxerĭtis |
| III plur. | devinxĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | dēvincĭam |
| II sing. | dēvincĭas |
| III sing. | dēvincĭat |
| I plur. | dēvinciāmus |
| II plur. | dēvinciātis |
| III plur. | dēvincĭant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | dēvincīrem |
| II sing. | dēvincīres |
| III sing. | dēvincīret |
| I plur. | dēvincirēmus |
| II plur. | dēvincirētis |
| III plur. | dēvincīrent |
| PARFAIT |
| I sing. | devinxĕrim |
| II sing. | devinxĕris |
| III sing. | devinxĕrit |
| I plur. | devinxerĭmus |
| II plur. | devinxerĭtis |
| III plur. | devinxĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | devinxissem |
| II sing. | devinxisses |
| III sing. | devinxisset |
| I plur. | devinxissēmus |
| II plur. | devinxissētis |
| III plur. | devinxissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | dēvinci |
| II plur. | dēvincīte |
| FUTUR |
| II sing. | dēvincīto |
| III sing. | dēvincīto |
| II plur. | dēvincitōte |
| III plur. | dēvinciunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| dēvinciens, ientis |
| FUTUR |
| devinctūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| dēvincīre |
| PARFAIT |
| devinxisse |
| FUTUR |
| Singolare: | devinctūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | devinctūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | dēvinciendi |
| Datif: | dēvinciendo |
| Accusatif: | ad dēvinciendum |
| Ablatif: | dēvinciendo |
| SUPIN |
| devinctum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:DEVINCIO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|