Déclinaison / Conjugueur latin
distinguo - Diathèse active
(distinguo, distinguis, distinxi, distinguĕre, distinctum)
verbe transitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | distinguo |
| II sing. | distinguis |
| III sing. | distinguit |
| I plur. | distinguĭmus |
| II plur. | distinguĭtis |
| III plur. | distinguunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | distinguēbam |
| II sing. | distinguēbas |
| III sing. | distinguēbat |
| I plur. | distinguebāmus |
| II plur. | distinguebātis |
| III plur. | distinguēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | distinguam |
| II sing. | distingues |
| III sing. | distinguet |
| I plur. | distinguēmus |
| II plur. | distinguētis |
| III plur. | distinguent |
| PARFAIT |
| I sing. | distinxi |
| II sing. | distinxisti |
| III sing. | distinxit |
| I plur. | distinxĭmus |
| II plur. | distinxistis |
| III plur. | distinxērunt, distinxēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | distinxĕram |
| II sing. | distinxĕras |
| III sing. | distinxĕrat |
| I plur. | distinxerāmus |
| II plur. | distinxerātis |
| III plur. | distinxĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | distinxĕro |
| II sing. | distinxĕris |
| III sing. | distinxĕrit |
| I plur. | distinxerĭmus |
| II plur. | distinxerĭtis |
| III plur. | distinxĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | distinguam |
| II sing. | distinguas |
| III sing. | distinguat |
| I plur. | distinguāmus |
| II plur. | distinguātis |
| III plur. | distinguant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | distinguĕrem |
| II sing. | distinguĕres |
| III sing. | distinguĕret |
| I plur. | distinguerēmus |
| II plur. | distinguerētis |
| III plur. | distinguĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | distinxĕrim |
| II sing. | distinxĕris |
| III sing. | distinxĕrit |
| I plur. | distinxerĭmus |
| II plur. | distinxerĭtis |
| III plur. | distinxĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | distinxissem |
| II sing. | distinxisses |
| III sing. | distinxisset |
| I plur. | distinxissēmus |
| II plur. | distinxissētis |
| III plur. | distinxissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | distinguĕ |
| II plur. | distinguĭte |
| FUTUR |
| II sing. | distinguĭto |
| III sing. | distinguĭto |
| II plur. | distinguitōte |
| III plur. | distinguunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| distinguens, entis |
| FUTUR |
| distinctūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| distinguĕre |
| PARFAIT |
| distinxisse |
| FUTUR |
| Singolare: | distinctūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | distinctūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | distinguendi |
| Datif: | distinguendo |
| Accusatif: | ad distinguendum |
| Ablatif: | distinguendo |
| SUPIN |
| distinctum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:DISTINGUO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|