Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | ēmanco |
| II sing. | ēmancas |
| III sing. | ēmancat |
| I plur. | ēmancāmus |
| II plur. | ēmancātis |
| III plur. | ēmancant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | ēmancābam |
| II sing. | ēmancābas |
| III sing. | ēmancābat |
| I plur. | ēmancabāmus |
| II plur. | ēmancabātis |
| III plur. | ēmancābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | ēmancābo |
| II sing. | ēmancābis |
| III sing. | ēmancābit |
| I plur. | ēmancabĭmus |
| II plur. | ēmancabĭtis |
| III plur. | ēmancābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | emancavi |
| II sing. | emancavisti |
| III sing. | emancavit |
| I plur. | emancavĭmus |
| II plur. | emancavistis |
| III plur. | emancavērunt, emancavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | emancavĕram |
| II sing. | emancavĕras |
| III sing. | emancavĕrat |
| I plur. | emancaverāmus |
| II plur. | emancaverātis |
| III plur. | emancavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | emancavĕro |
| II sing. | emancavĕris |
| III sing. | emancavĕrit |
| I plur. | emancaverĭmus |
| II plur. | emancaverĭtis |
| III plur. | emancavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | ēmancem |
| II sing. | ēmances |
| III sing. | ēmancet |
| I plur. | ēmancēmus |
| II plur. | ēmancētis |
| III plur. | ēmancent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | ēmancārem |
| II sing. | ēmancāres |
| III sing. | ēmancāret |
| I plur. | ēmancarēmus |
| II plur. | ēmancarētis |
| III plur. | ēmancārent |
| PARFAIT |
| I sing. | emancavĕrim |
| II sing. | emancavĕris |
| III sing. | emancavĕrit |
| I plur. | emancaverĭmus |
| II plur. | emancaverĭtis |
| III plur. | emancavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | emancavissem |
| II sing. | emancavisses |
| III sing. | emancavisset |
| I plur. | emancavissēmus |
| II plur. | emancavissētis |
| III plur. | emancavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | ēmanca |
| II plur. | ēmancāte |
| FUTUR |
| II sing. | ēmancāto |
| III sing. | ēmancāto |
| II plur. | ēmancatōte |
| III plur. | ēmancanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| ēmancans, antis |
| FUTUR |
| |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| ēmancāre |
| PARFAIT |
| emancavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | |
| Plurale: | |
| GERUNDIF |
| Génitif: | ēmancandi |
| Datif: | ēmancando |
| Accusatif: | ad ēmancandum |
| Ablatif: | ēmancando |
| SUPIN |
| |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:EMANCO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|