Déclinaison / Conjugueur latin
ēventĭlo - Diathèse active
(ēventĭlo, ēventĭlas, eventilavi, ēventĭlāre, eventilatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | ēventĭlo |
| II sing. | ēventĭlas |
| III sing. | ēventĭlat |
| I plur. | ēventĭlāmus |
| II plur. | ēventĭlātis |
| III plur. | ēventĭlant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | ēventĭlābam |
| II sing. | ēventĭlābas |
| III sing. | ēventĭlābat |
| I plur. | ēventĭlabāmus |
| II plur. | ēventĭlabātis |
| III plur. | ēventĭlābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | ēventĭlābo |
| II sing. | ēventĭlābis |
| III sing. | ēventĭlābit |
| I plur. | ēventĭlabĭmus |
| II plur. | ēventĭlabĭtis |
| III plur. | ēventĭlābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | eventilavi |
| II sing. | eventilavisti |
| III sing. | eventilavit |
| I plur. | eventilavĭmus |
| II plur. | eventilavistis |
| III plur. | eventilavērunt, eventilavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | eventilavĕram |
| II sing. | eventilavĕras |
| III sing. | eventilavĕrat |
| I plur. | eventilaverāmus |
| II plur. | eventilaverātis |
| III plur. | eventilavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | eventilavĕro |
| II sing. | eventilavĕris |
| III sing. | eventilavĕrit |
| I plur. | eventilaverĭmus |
| II plur. | eventilaverĭtis |
| III plur. | eventilavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | ēventĭlem |
| II sing. | ēventĭles |
| III sing. | ēventĭlet |
| I plur. | ēventĭlēmus |
| II plur. | ēventĭlētis |
| III plur. | ēventĭlent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | ēventĭlārem |
| II sing. | ēventĭlāres |
| III sing. | ēventĭlāret |
| I plur. | ēventĭlarēmus |
| II plur. | ēventĭlarētis |
| III plur. | ēventĭlārent |
| PARFAIT |
| I sing. | eventilavĕrim |
| II sing. | eventilavĕris |
| III sing. | eventilavĕrit |
| I plur. | eventilaverĭmus |
| II plur. | eventilaverĭtis |
| III plur. | eventilavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | eventilavissem |
| II sing. | eventilavisses |
| III sing. | eventilavisset |
| I plur. | eventilavissēmus |
| II plur. | eventilavissētis |
| III plur. | eventilavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | ēventĭla |
| II plur. | ēventĭlāte |
| FUTUR |
| II sing. | ēventĭlāto |
| III sing. | ēventĭlāto |
| II plur. | ēventĭlatōte |
| III plur. | ēventĭlanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| ēventĭlans, antis |
| FUTUR |
| eventilatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| ēventĭlāre |
| PARFAIT |
| eventilavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | eventilatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | eventilatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | ēventĭlandi |
| Datif: | ēventĭlando |
| Accusatif: | ad ēventĭlandum |
| Ablatif: | ēventĭlando |
| SUPIN |
| eventilatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:EVENTILO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|