Déclinaison / Conjugueur latin
| SINGULIER |
| Nom. | excusabundus |
| Gen. | excusabundi |
| Dat. | excusabundo |
| Acc. | excusabundum |
| Abl. | excusabundo |
| Voc. | excusabunde |
| PLURIEL |
| Nom. | excusabundi |
| Gen. | excusabundōrum |
| Dat. | excusabundis |
| Acc. | excusabundos |
| Abl. | excusabundis |
| Voc. | excusabundi |
| SINGULIER |
| Nom. | excusabundă |
| Gen. | excusabundae |
| Dat. | excusabundae |
| Acc. | excusabundam |
| Abl. | excusabundā |
| Voc. | excusabundă |
| PLURIEL |
| Nom. | excusabundae |
| Gen. | excusabundārum |
| Dat. | excusabundis |
| Acc. | excusabundas |
| Abl. | excusabundis |
| Voc. | excusabundae |
| SINGULIER |
| Nom. | excusabundum |
| Gen. | excusabundi |
| Dat. | excusabundo |
| Acc. | excusabundum |
| Abl. | excusabundo |
| Voc. | excusabundum |
| PLURIEL |
| Nom. | excusabunda |
| Gen. | excusabundōrum |
| Dat. | excusabundis |
| Acc. | excusabunda |
| Abl. | excusabundis | |