Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | indĭco |
| II sing. | indĭcas |
| III sing. | indĭcat |
| I plur. | indĭcāmus |
| II plur. | indĭcātis |
| III plur. | indĭcant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | indĭcābam |
| II sing. | indĭcābas |
| III sing. | indĭcābat |
| I plur. | indĭcabāmus |
| II plur. | indĭcabātis |
| III plur. | indĭcābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | indĭcābo |
| II sing. | indĭcābis |
| III sing. | indĭcābit |
| I plur. | indĭcabĭmus |
| II plur. | indĭcabĭtis |
| III plur. | indĭcābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | indicavi |
| II sing. | indicavisti |
| III sing. | indicavit |
| I plur. | indicavĭmus |
| II plur. | indicavistis |
| III plur. | indicavērunt, indicavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | indicavĕram |
| II sing. | indicavĕras |
| III sing. | indicavĕrat |
| I plur. | indicaverāmus |
| II plur. | indicaverātis |
| III plur. | indicavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | indicavĕro, indĭcasso |
| II sing. | indicavĕris |
| III sing. | indicavĕrit |
| I plur. | indicaverĭmus |
| II plur. | indicaverĭtis |
| III plur. | indicavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | indĭcem |
| II sing. | indĭces |
| III sing. | indĭcet |
| I plur. | indĭcēmus |
| II plur. | indĭcētis |
| III plur. | indĭcent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | indĭcārem |
| II sing. | indĭcāres |
| III sing. | indĭcāret |
| I plur. | indĭcarēmus |
| II plur. | indĭcarētis |
| III plur. | indĭcārent |
| PARFAIT |
| I sing. | indicavĕrim |
| II sing. | indicavĕris, indĭcassis |
| III sing. | indicavĕrit |
| I plur. | indicaverĭmus |
| II plur. | indicaverĭtis |
| III plur. | indicavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | indicavissem |
| II sing. | indicavisses |
| III sing. | indicavisset |
| I plur. | indicavissēmus |
| II plur. | indicavissētis |
| III plur. | indicavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | indĭca |
| II plur. | indĭcāte |
| FUTUR |
| II sing. | indĭcāto |
| III sing. | indĭcāto |
| II plur. | indĭcatōte |
| III plur. | indĭcanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| indĭcans, antis |
| FUTUR |
| indicatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| indĭcāre |
| PARFAIT |
| indicavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | indicatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | indicatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | indĭcandi |
| Datif: | indĭcando |
| Accusatif: | ad indĭcandum |
| Ablatif: | indĭcando |
| SUPIN |
| indicatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:INDICO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|