Déclinaison / Conjugueur latin
ĭnhorresco - Diathèse active
(ĭnhorresco, ĭnhorrescis, ĭnhorrescĕre, inhorrui)
verbe intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | ĭnhorresco |
| II sing. | ĭnhorrescis |
| III sing. | ĭnhorrescit |
| I plur. | ĭnhorrescĭmus |
| II plur. | ĭnhorrescĭtis |
| III plur. | ĭnhorrescunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | ĭnhorrescēbam |
| II sing. | ĭnhorrescēbas |
| III sing. | ĭnhorrescēbat |
| I plur. | ĭnhorrescebāmus |
| II plur. | ĭnhorrescebātis |
| III plur. | ĭnhorrescēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | ĭnhorrescam |
| II sing. | ĭnhorresces |
| III sing. | ĭnhorrescet |
| I plur. | ĭnhorrescēmus |
| II plur. | ĭnhorrescētis |
| III plur. | ĭnhorrescent |
| PARFAIT |
| I sing. | inhorrui |
| II sing. | inhorruisti |
| III sing. | inhorruit |
| I plur. | inhorruĭmus |
| II plur. | inhorruistis |
| III plur. | inhorruērunt, inhorruēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | inhorruĕram |
| II sing. | inhorruĕras |
| III sing. | inhorruĕrat |
| I plur. | inhorruerāmus |
| II plur. | inhorruerātis |
| III plur. | inhorruĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | inhorruĕro |
| II sing. | inhorruĕris |
| III sing. | inhorruĕrit |
| I plur. | inhorruerĭmus |
| II plur. | inhorruerĭtis |
| III plur. | inhorruĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | ĭnhorrescam |
| II sing. | ĭnhorrescas |
| III sing. | ĭnhorrescat |
| I plur. | ĭnhorrescāmus |
| II plur. | ĭnhorrescātis |
| III plur. | ĭnhorrescant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | ĭnhorrescĕrem |
| II sing. | ĭnhorrescĕres |
| III sing. | ĭnhorrescĕret |
| I plur. | ĭnhorrescerēmus |
| II plur. | ĭnhorrescerētis |
| III plur. | ĭnhorrescĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | inhorruĕrim |
| II sing. | inhorruĕris |
| III sing. | inhorruĕrit |
| I plur. | inhorruerĭmus |
| II plur. | inhorruerĭtis |
| III plur. | inhorruĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | inhorruissem |
| II sing. | inhorruisses |
| III sing. | inhorruisset |
| I plur. | inhorruissēmus |
| II plur. | inhorruissētis |
| III plur. | inhorruissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | ĭnhorrescĕ |
| II plur. | ĭnhorrescĭte |
| FUTUR |
| II sing. | ĭnhorrescĭto |
| III sing. | ĭnhorrescĭto |
| II plur. | ĭnhorrescitōte |
| III plur. | ĭnhorrescunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| ĭnhorrescens, entis |
| FUTUR |
| |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| ĭnhorrescĕre |
| PARFAIT |
| inhorruisse |
| FUTUR |
| Singolare: | |
| Plurale: | |
| GERUNDIF |
| Génitif: | ĭnhorrescendi |
| Datif: | ĭnhorrescendo |
| Accusatif: | ad ĭnhorrescendum |
| Ablatif: | ĭnhorrescendo |
| SUPIN |
| |
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:INHORRESCO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|