Déclinaison / Conjugueur latin
trānăto - Diathèse active
(trānăto, trānătas, tranatavi, trānătāre, tranatatum)
verbe transitif e intransitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | trānăto |
| II sing. | trānătas |
| III sing. | trānătat |
| I plur. | trānătāmus |
| II plur. | trānătātis |
| III plur. | trānătant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | trānătābam |
| II sing. | trānătābas |
| III sing. | trānătābat |
| I plur. | trānătabāmus |
| II plur. | trānătabātis |
| III plur. | trānătābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | trānătābo |
| II sing. | trānătābis |
| III sing. | trānătābit |
| I plur. | trānătabĭmus |
| II plur. | trānătabĭtis |
| III plur. | trānătābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | tranatavi |
| II sing. | tranatavisti |
| III sing. | tranatavit |
| I plur. | tranatavĭmus |
| II plur. | tranatavistis |
| III plur. | tranatavēreunt, tranatavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | tranatavĕram |
| II sing. | tranatavĕras |
| III sing. | tranatavĕrat |
| I plur. | tranataverāmus |
| II plur. | tranataverātis |
| III plur. | tranatavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | tranatavĕro |
| II sing. | tranatavĕris |
| III sing. | tranatavĕrit |
| I plur. | tranataverĭmus |
| II plur. | tranataverĭtis |
| III plur. | tranatavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | trānătem |
| II sing. | trānătes |
| III sing. | trānătet |
| I plur. | trānătēmus |
| II plur. | trānătētis |
| III plur. | trānătent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | trānătārem |
| II sing. | trānătāres |
| III sing. | trānătāret |
| I plur. | trānătarēmus |
| II plur. | trānătarētis |
| III plur. | trānătārent |
| PARFAIT |
| I sing. | tranatavĕrim |
| II sing. | tranatavĕris |
| III sing. | tranatavĕrit |
| I plur. | tranataverĭmus |
| II plur. | tranataverĭtis |
| III plur. | tranatavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | tranatavissem |
| II sing. | tranatavisses |
| III sing. | tranatavisset |
| I plur. | tranatavissēmus |
| II plur. | tranatavissētis |
| III plur. | tranatavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | trānăta |
| II plur. | trānătāte |
| FUTUR |
| II sing. | trānătāto |
| III sing. | trānătāto |
| II plur. | trānătatōte |
| III plur. | trānătanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| trānătans, antis |
| FUTUR |
| tranatatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| trānătāre |
| PARFAIT |
| tranatavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | tranatatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | tranatatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | trānătandi |
| Datif: | trānătando |
| Accusatif: | ad trānătandum |
| Ablatif: | trānătando |
| SUPIN |
| tranatatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:TRANATO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|