Déclinaison / Conjugueur latin
cognōmĭno - Diathèse active
(cognōmĭno, cognōmĭnas, cognominavi, cognōmĭnāre, cognominatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | cognōmĭno |
| II sing. | cognōmĭnas |
| III sing. | cognōmĭnat |
| I plur. | cognōmĭnāmus |
| II plur. | cognōmĭnātis |
| III plur. | cognōmĭnant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | cognōmĭnābam |
| II sing. | cognōmĭnābas |
| III sing. | cognōmĭnābat |
| I plur. | cognōmĭnabāmus |
| II plur. | cognōmĭnabātis |
| III plur. | cognōmĭnābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | cognōmĭnābo |
| II sing. | cognōmĭnābis |
| III sing. | cognōmĭnābit |
| I plur. | cognōmĭnabĭmus |
| II plur. | cognōmĭnabĭtis |
| III plur. | cognōmĭnābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | cognominavi |
| II sing. | cognominavisti |
| III sing. | cognominavit |
| I plur. | cognominavĭmus |
| II plur. | cognominavistis |
| III plur. | cognominavērunt, cognominavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | cognominavĕram |
| II sing. | cognominavĕras |
| III sing. | cognominavĕrat |
| I plur. | cognominaverāmus |
| II plur. | cognominaverātis |
| III plur. | cognominavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | cognominavĕro |
| II sing. | cognominavĕris |
| III sing. | cognominavĕrit |
| I plur. | cognominaverĭmus |
| II plur. | cognominaverĭtis |
| III plur. | cognominavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | cognōmĭnem |
| II sing. | cognōmĭnes |
| III sing. | cognōmĭnet |
| I plur. | cognōmĭnēmus |
| II plur. | cognōmĭnētis |
| III plur. | cognōmĭnent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | cognōmĭnārem |
| II sing. | cognōmĭnāres |
| III sing. | cognōmĭnāret |
| I plur. | cognōmĭnarēmus |
| II plur. | cognōmĭnarētis |
| III plur. | cognōmĭnārent |
| PARFAIT |
| I sing. | cognominavĕrim |
| II sing. | cognominavĕris |
| III sing. | cognominavĕrit |
| I plur. | cognominaverĭmus |
| II plur. | cognominaverĭtis |
| III plur. | cognominavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | cognominavissem |
| II sing. | cognominavisses |
| III sing. | cognominavisset |
| I plur. | cognominavissēmus |
| II plur. | cognominavissētis |
| III plur. | cognominavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | cognōmĭna |
| II plur. | cognōmĭnāte |
| FUTUR |
| II sing. | cognōmĭnāto |
| III sing. | cognōmĭnāto |
| II plur. | cognōmĭnatōte |
| III plur. | cognōmĭnanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| cognōmĭnans, antis |
| FUTUR |
| cognominatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| cognōmĭnāre |
| PARFAIT |
| cognominavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | cognominatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | cognominatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | cognōmĭnandi |
| Datif: | cognōmĭnando |
| Accusatif: | ad cognōmĭnandum |
| Ablatif: | cognōmĭnando |
| SUPIN |
| cognominatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:COGNOMINO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|