Déclinaison / Conjugueur latin
coimbibo - Diathèse active
(coimbibo, coimbibis, conbibi, coimbibĕre, conbibitum)
verbe transitif e intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | coimbibo |
| II sing. | coimbibis |
| III sing. | coimbibit |
| I plur. | coimbibĭmus |
| II plur. | coimbibĭtis |
| III plur. | coimbibunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | coimbibēbam |
| II sing. | coimbibēbas |
| III sing. | coimbibēbat |
| I plur. | coimbibebāmus |
| II plur. | coimbibebātis |
| III plur. | coimbibēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | coimbibam |
| II sing. | coimbibes |
| III sing. | coimbibet |
| I plur. | coimbibēmus |
| II plur. | coimbibētis |
| III plur. | coimbibent |
| PARFAIT |
| I sing. | conbibi |
| II sing. | conbibisti |
| III sing. | conbibit |
| I plur. | conbibĭmus |
| II plur. | conbibistis |
| III plur. | conbibērunt, conbibēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conbibĕram |
| II sing. | conbibĕras |
| III sing. | conbibĕrat |
| I plur. | conbiberāmus |
| II plur. | conbiberātis |
| III plur. | conbibĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conbibĕro |
| II sing. | conbibĕris |
| III sing. | conbibĕrit |
| I plur. | conbiberĭmus |
| II plur. | conbiberĭtis |
| III plur. | conbibĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | coimbibam |
| II sing. | coimbibas |
| III sing. | coimbibat |
| I plur. | coimbibāmus |
| II plur. | coimbibātis |
| III plur. | coimbibant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | coimbibĕrem |
| II sing. | coimbibĕres |
| III sing. | coimbibĕret |
| I plur. | coimbiberēmus |
| II plur. | coimbiberētis |
| III plur. | coimbibĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | conbibĕrim |
| II sing. | conbibĕris |
| III sing. | conbibĕrit |
| I plur. | conbiberĭmus |
| II plur. | conbiberĭtis |
| III plur. | conbibĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conbibissem |
| II sing. | conbibisses |
| III sing. | conbibisset |
| I plur. | conbibissēmus |
| II plur. | conbibissētis |
| III plur. | conbibissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | coimbibĕ |
| II plur. | coimbibĭte |
| FUTUR |
| II sing. | coimbibĭto |
| III sing. | coimbibĭto |
| II plur. | coimbibitōte |
| III plur. | coimbibunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| coimbibens, entis |
| FUTUR |
| conbibitūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| coimbibĕre |
| PARFAIT |
| conbibisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conbibitūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conbibitūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | coimbibendi |
| Datif: | coimbibendo |
| Accusatif: | ad coimbibendum |
| Ablatif: | coimbibendo |
| SUPIN |
| conbibitum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:COIMBIBO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|