Déclinaison / Conjugueur latin
concinno - Diathèse active
(concinno, concinnas, concinnavi, concinnāre, concinnatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | concinno |
| II sing. | concinnas |
| III sing. | concinnat |
| I plur. | concinnāmus |
| II plur. | concinnātis |
| III plur. | concinnant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concinnābam |
| II sing. | concinnābas |
| III sing. | concinnābat |
| I plur. | concinnabāmus |
| II plur. | concinnabātis |
| III plur. | concinnābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | concinnābo |
| II sing. | concinnābis |
| III sing. | concinnābit |
| I plur. | concinnabĭmus |
| II plur. | concinnabĭtis |
| III plur. | concinnābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | concinnavi |
| II sing. | concinnavisti |
| III sing. | concinnavit |
| I plur. | concinnavĭmus |
| II plur. | concinnavistis |
| III plur. | concinnavērunt, concinnavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concinnavĕram |
| II sing. | concinnavĕras |
| III sing. | concinnavĕrat |
| I plur. | concinnaverāmus |
| II plur. | concinnaverātis |
| III plur. | concinnavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | concinnavĕro |
| II sing. | concinnavĕris |
| III sing. | concinnavĕrit |
| I plur. | concinnaverĭmus |
| II plur. | concinnaverĭtis |
| III plur. | concinnavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | concinnem |
| II sing. | concinnes |
| III sing. | concinnet |
| I plur. | concinnēmus |
| II plur. | concinnētis |
| III plur. | concinnent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concinnārem |
| II sing. | concinnāres |
| III sing. | concinnāret |
| I plur. | concinnarēmus |
| II plur. | concinnarētis |
| III plur. | concinnārent |
| PARFAIT |
| I sing. | concinnavĕrim |
| II sing. | concinnavĕris |
| III sing. | concinnavĕrit |
| I plur. | concinnaverĭmus |
| II plur. | concinnaverĭtis |
| III plur. | concinnavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concinnavissem |
| II sing. | concinnavisses |
| III sing. | concinnavisset |
| I plur. | concinnavissēmus |
| II plur. | concinnavissētis |
| III plur. | concinnavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | concinna |
| II plur. | concinnāte |
| FUTUR |
| II sing. | concinnāto |
| III sing. | concinnāto |
| II plur. | concinnatōte |
| III plur. | concinnanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| concinnans, antis |
| FUTUR |
| concinnatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| concinnāre |
| PARFAIT |
| concinnavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | concinnatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | concinnatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | concinnandi |
| Datif: | concinnando |
| Accusatif: | ad concinnandum |
| Ablatif: | concinnando |
| SUPIN |
| concinnatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONCINNO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|