Déclinaison / Conjugueur latin
concĭno - Diathèse active
(concĭno, concĭnis, concĭnĕre, concinui)
verbe transitif e intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | concĭno |
| II sing. | concĭnis |
| III sing. | concĭnit |
| I plur. | concĭnĭmus |
| II plur. | concĭnĭtis |
| III plur. | concĭnunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concĭnēbam |
| II sing. | concĭnēbas |
| III sing. | concĭnēbat |
| I plur. | concĭnebāmus |
| II plur. | concĭnebātis |
| III plur. | concĭnēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | concĭnam |
| II sing. | concĭnes |
| III sing. | concĭnet |
| I plur. | concĭnēmus |
| II plur. | concĭnētis |
| III plur. | concĭnent |
| PARFAIT |
| I sing. | concinui |
| II sing. | concinuisti |
| III sing. | concinuit |
| I plur. | concinuĭmus |
| II plur. | concinuistis |
| III plur. | concinuērunt, concinuēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concinuĕram |
| II sing. | concinuĕras |
| III sing. | concinuĕrat |
| I plur. | concinuerāmus |
| II plur. | concinuerātis |
| III plur. | concinuĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | concinuĕro |
| II sing. | concinuĕris |
| III sing. | concinuĕrit |
| I plur. | concinuerĭmus |
| II plur. | concinuerĭtis |
| III plur. | concinuĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | concĭnam |
| II sing. | concĭnas |
| III sing. | concĭnat |
| I plur. | concĭnāmus |
| II plur. | concĭnātis |
| III plur. | concĭnant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concĭnĕrem |
| II sing. | concĭnĕres |
| III sing. | concĭnĕret |
| I plur. | concĭnerēmus |
| II plur. | concĭnerētis |
| III plur. | concĭnĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | concinuĕrim |
| II sing. | concinuĕris |
| III sing. | concinuĕrit |
| I plur. | concinuerĭmus |
| II plur. | concinuerĭtis |
| III plur. | concinuĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concinuissem |
| II sing. | concinuisses |
| III sing. | concinuisset |
| I plur. | concinuissēmus |
| II plur. | concinuissētis |
| III plur. | concinuissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | concĭnĕ |
| II plur. | concĭnĭte |
| FUTUR |
| II sing. | concĭnĭto |
| III sing. | concĭnĭto |
| II plur. | concĭnitōte |
| III plur. | concĭnunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| concĭnens, entis |
| FUTUR |
| |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| concĭnĕre |
| PARFAIT |
| concinuisse |
| FUTUR |
| Singolare: | |
| Plurale: | |
| GERUNDIF |
| Génitif: | concĭnendi |
| Datif: | concĭnendo |
| Accusatif: | ad concĭnendum |
| Ablatif: | concĭnendo |
| SUPIN |
| |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONCINO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|