Déclinaison / Conjugueur latin
concrĕmo - Diathèse active
(concrĕmo, concrĕmas, concremavi, concrĕmāre, concrematum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | concrĕmo |
| II sing. | concrĕmas |
| III sing. | concrĕmat |
| I plur. | concrĕmāmus |
| II plur. | concrĕmātis |
| III plur. | concrĕmant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concrĕmābam |
| II sing. | concrĕmābas |
| III sing. | concrĕmābat |
| I plur. | concrĕmabāmus |
| II plur. | concrĕmabātis |
| III plur. | concrĕmābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | concrĕmābo |
| II sing. | concrĕmābis |
| III sing. | concrĕmābit |
| I plur. | concrĕmabĭmus |
| II plur. | concrĕmabĭtis |
| III plur. | concrĕmābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | concremavi |
| II sing. | concremavisti |
| III sing. | concremavit |
| I plur. | concremavĭmus |
| II plur. | concremavistis |
| III plur. | concremavērunt, concremavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concremavĕram |
| II sing. | concremavĕras |
| III sing. | concremavĕrat |
| I plur. | concremaverāmus |
| II plur. | concremaverātis |
| III plur. | concremavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | concremavĕro |
| II sing. | concremavĕris |
| III sing. | concremavĕrit |
| I plur. | concremaverĭmus |
| II plur. | concremaverĭtis |
| III plur. | concremavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | concrĕmem |
| II sing. | concrĕmes |
| III sing. | concrĕmet |
| I plur. | concrĕmēmus |
| II plur. | concrĕmētis |
| III plur. | concrĕment |
| IMPARFAIT |
| I sing. | concrĕmārem |
| II sing. | concrĕmāres |
| III sing. | concrĕmāret |
| I plur. | concrĕmarēmus |
| II plur. | concrĕmarētis |
| III plur. | concrĕmārent |
| PARFAIT |
| I sing. | concremavĕrim |
| II sing. | concremavĕris |
| III sing. | concremavĕrit |
| I plur. | concremaverĭmus |
| II plur. | concremaverĭtis |
| III plur. | concremavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | concremavissem |
| II sing. | concremavisses |
| III sing. | concremavisset |
| I plur. | concremavissēmus |
| II plur. | concremavissētis |
| III plur. | concremavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | concrĕma |
| II plur. | concrĕmāte |
| FUTUR |
| II sing. | concrĕmāto |
| III sing. | concrĕmāto |
| II plur. | concrĕmatōte |
| III plur. | concrĕmanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| concrĕmans, antis |
| FUTUR |
| concrematūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| concrĕmāre |
| PARFAIT |
| concremavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | concrematūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | concrematūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | concrĕmandi |
| Datif: | concrĕmando |
| Accusatif: | ad concrĕmandum |
| Ablatif: | concrĕmando |
| SUPIN |
| concrematum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONCREMO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|