Déclinaison / Conjugueur latin
confrĭco - Diathèse active
(confrĭco, confrĭcas, confricavi, confrĭcāre, confricatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | confrĭco |
| II sing. | confrĭcas |
| III sing. | confrĭcat |
| I plur. | confrĭcāmus |
| II plur. | confrĭcātis |
| III plur. | confrĭcant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | confrĭcābam |
| II sing. | confrĭcābas |
| III sing. | confrĭcābat |
| I plur. | confrĭcabāmus |
| II plur. | confrĭcabātis |
| III plur. | confrĭcābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | confrĭcābo |
| II sing. | confrĭcābis |
| III sing. | confrĭcābit |
| I plur. | confrĭcabĭmus |
| II plur. | confrĭcabĭtis |
| III plur. | confrĭcābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | confricavi |
| II sing. | confricavisti |
| III sing. | confricavit |
| I plur. | confricavĭmus |
| II plur. | confricavistis |
| III plur. | confricavērunt, confricavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | confricavĕram |
| II sing. | confricavĕras |
| III sing. | confricavĕrat |
| I plur. | confricaverāmus |
| II plur. | confricaverātis |
| III plur. | confricavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | confricavĕro |
| II sing. | confricavĕris |
| III sing. | confricavĕrit |
| I plur. | confricaverĭmus |
| II plur. | confricaverĭtis |
| III plur. | confricavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | confrĭcem |
| II sing. | confrĭces |
| III sing. | confrĭcet |
| I plur. | confrĭcēmus |
| II plur. | confrĭcētis |
| III plur. | confrĭcent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | confrĭcārem |
| II sing. | confrĭcāres |
| III sing. | confrĭcāret |
| I plur. | confrĭcarēmus |
| II plur. | confrĭcarētis |
| III plur. | confrĭcārent |
| PARFAIT |
| I sing. | confricavĕrim |
| II sing. | confricavĕris |
| III sing. | confricavĕrit |
| I plur. | confricaverĭmus |
| II plur. | confricaverĭtis |
| III plur. | confricavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | confricavissem |
| II sing. | confricavisses |
| III sing. | confricavisset |
| I plur. | confricavissēmus |
| II plur. | confricavissētis |
| III plur. | confricavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | confrĭca |
| II plur. | confrĭcāte |
| FUTUR |
| II sing. | confrĭcāto |
| III sing. | confrĭcāto |
| II plur. | confrĭcatōte |
| III plur. | confrĭcanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| confrĭcans, antis |
| FUTUR |
| confricatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| confrĭcāre |
| PARFAIT |
| confricavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | confricatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | confricatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | confrĭcandi |
| Datif: | confrĭcando |
| Accusatif: | ad confrĭcandum |
| Ablatif: | confrĭcando |
| SUPIN |
| confricatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONFRICO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|