Déclinaison / Conjugueur latin
confrĭcor - Diathèse passive
(confrĭco, confrĭcas, confricavi, confrĭcāre, confricatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | confrĭcor |
| II sing. | confrĭcāris, confrĭcāre |
| III sing. | confrĭcātur |
| I plur. | confrĭcāmur |
| II plur. | confrĭcamĭni |
| III plur. | confrĭcantur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | confrĭcābar |
| II sing. | confrĭcabāris, confrĭcabāre |
| III sing. | confrĭcabātur |
| I plur. | confrĭcabāmur |
| II plur. | confrĭcabamĭni |
| III plur. | confrĭcabantur |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | confrĭcābor |
| II sing. | confrĭcabĕris, confrĭcabĕre |
| III sing. | confrĭcabĭtur |
| I plur. | confrĭcabĭmur |
| II plur. | confrĭcabimĭni |
| III plur. | confrĭcabuntur |
| PARFAIT |
| I sing. | confricatus, a, um sum |
| II sing. | confricatus, a, um es |
| III sing. | confricatus, a, um est |
| I plur. | confricati, ae, a sumus |
| II plur. | confricati, ae, a estis |
| III plur. | confricati, ae, a sunt |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | confricatus, a, um eram |
| II sing. | confricatus, a, um eras |
| III sing. | confricatus, a, um erat |
| I plur. | confricati, ae, a eramus |
| II plur. | confricati, ae, a eratis |
| III plur. | confricati, ae, a erant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | confricatus, a, um ero |
| II sing. | confricatus, a, um eris |
| III sing. | confricatus, a, um erit |
| I plur. | confricati, ae, a erimus |
| II plur. | confricati, ae, a eritis |
| III plur. | confricati, ae, a erunt |
| PRÉSENT |
| I sing. | confrĭcer |
| II sing. | confrĭcēris, confrĭcēre |
| III sing. | confrĭcētur |
| I plur. | confrĭcēmur |
| II plur. | confrĭcemĭni |
| III plur. | confrĭcentur |
| IMPARFAIT |
| I sing. | confrĭcārer |
| II sing. | confrĭcarēris, confrĭcarēre |
| III sing. | confrĭcarētur |
| I plur. | confrĭcarēmur |
| II plur. | confrĭcaremĭni |
| III plur. | confrĭcarentur |
| PARFAIT |
| I sing. | confricatus, a, um sim |
| II sing. | confricatus, a, um sis |
| III sing. | confricatus, a, um sit |
| I plur. | confricati, ae, a simus |
| II plur. | confricati, ae, a sitis |
| III plur. | confricati, ae, a sint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | confricatus, a, um essem |
| II sing. | confricatus, a, um esses |
| III sing. | confricatus, a, um esset |
| I plur. | confricati, ae, a essemus |
| II plur. | confricati, ae, a essetis |
| III plur. | confricati, ae, a essent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | confrĭcāre |
| II plur. | confrĭcamĭni |
| FUTUR |
| II sing. | confrĭcātor |
| III sing. | confrĭcātor |
| II plur. | |
| III plur. | confrĭcantor |
| PARTICIPE |
| PARFAIT |
| confricatus, a, um |
| INFINITO |
| PRÉSENT |
| confrĭcāri |
| PARFAIT |
| Singolare: | confricatus, a, um esse |
| Plurale: | confricati, ae, a esse |
| FUTUR |
| confricatum esse |
| GERUNDIVO |
| confrĭcandus, a, um | |