Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | conlĭno |
| II sing. | conlĭnis |
| III sing. | conlĭnit |
| I plur. | conlĭnĭmus |
| II plur. | conlĭnĭtis |
| III plur. | conlĭnunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conlĭnēbam |
| II sing. | conlĭnēbas |
| III sing. | conlĭnēbat |
| I plur. | conlĭnebāmus |
| II plur. | conlĭnebātis |
| III plur. | conlĭnēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conlĭnam |
| II sing. | conlĭnes |
| III sing. | conlĭnet |
| I plur. | conlĭnēmus |
| II plur. | conlĭnētis |
| III plur. | conlĭnent |
| PARFAIT |
| I sing. | conlevi |
| II sing. | conlevisti |
| III sing. | conlevit |
| I plur. | conlevĭmus |
| II plur. | conlevistis |
| III plur. | conlevērunt, conlevēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conlevĕram |
| II sing. | conlevĕras |
| III sing. | conlevĕrat |
| I plur. | conleverāmus |
| II plur. | conleverātis |
| III plur. | conlevĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conlevĕro |
| II sing. | conlevĕris |
| III sing. | conlevĕrit |
| I plur. | conleverĭmus |
| II plur. | conleverĭtis |
| III plur. | conlevĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conlĭnam |
| II sing. | conlĭnas |
| III sing. | conlĭnat |
| I plur. | conlĭnāmus |
| II plur. | conlĭnātis |
| III plur. | conlĭnant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conlĭnĕrem |
| II sing. | conlĭnĕres |
| III sing. | conlĭnĕret |
| I plur. | conlĭnerēmus |
| II plur. | conlĭnerētis |
| III plur. | conlĭnĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | conlevĕrim |
| II sing. | conlevĕris |
| III sing. | conlevĕrit |
| I plur. | conleverĭmus |
| II plur. | conleverĭtis |
| III plur. | conlevĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conlevissem |
| II sing. | conlevisses |
| III sing. | conlevisset |
| I plur. | conlevissēmus |
| II plur. | conlevissētis |
| III plur. | conlevissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conlĭnĕ |
| II plur. | conlĭnĭte |
| FUTUR |
| II sing. | conlĭnĭto |
| III sing. | conlĭnĭto |
| II plur. | conlĭnitōte |
| III plur. | conlĭnunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conlĭnens, entis |
| FUTUR |
| conlitūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conlĭnĕre |
| PARFAIT |
| conlevisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conlitūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conlitūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conlĭnendi |
| Datif: | conlĭnendo |
| Accusatif: | ad conlĭnendum |
| Ablatif: | conlĭnendo |
| SUPIN |
| conlitum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONLINO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|