Déclinaison / Conjugueur latin
conrĭpĭo - Diathèse active
(conrĭpĭo, conrĭpis, conripui, conrĭpĕre, conreptum)
verbe transitif III conjugaison in -io
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | conrĭpĭo |
| II sing. | conrĭpis |
| III sing. | conrĭpit |
| I plur. | conrĭpīmus |
| II plur. | conrĭpītis |
| III plur. | conrĭpiunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conrĭpiēbam |
| II sing. | conrĭpiēbas |
| III sing. | conrĭpiēbat |
| I plur. | conrĭpiebāmus |
| II plur. | conrĭpiebātis |
| III plur. | conrĭpiēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conrĭpĭam |
| II sing. | conrĭpĭes |
| III sing. | conrĭpĭet |
| I plur. | conrĭpiēmus |
| II plur. | conrĭpiētis |
| III plur. | conrĭpĭent |
| PARFAIT |
| I sing. | conripui |
| II sing. | conripuisti |
| III sing. | conripuit |
| I plur. | conripuĭmus |
| II plur. | conripuistis |
| III plur. | conripuērunt, conripuēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conripuĕram |
| II sing. | conripuĕras |
| III sing. | conripuĕrat |
| I plur. | conripuerāmus |
| II plur. | conripuerātis |
| III plur. | conripuĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conripuĕro |
| II sing. | conripuĕris |
| III sing. | conripuĕrit |
| I plur. | conripuerĭmus |
| II plur. | conripuerĭtis |
| III plur. | conripuĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conrĭpĭam |
| II sing. | conrĭpĭas |
| III sing. | conrĭpĭat |
| I plur. | conrĭpiāmus |
| II plur. | conrĭpiātis |
| III plur. | conrĭpĭant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conrĭpĕrem |
| II sing. | conrĭpĕres |
| III sing. | conrĭpĕret |
| I plur. | conrĭperēmus |
| II plur. | conrĭperētis |
| III plur. | conrĭpĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | conripuĕrim |
| II sing. | conripuĕris |
| III sing. | conripuĕrit |
| I plur. | conripuerĭmus |
| II plur. | conripuerĭtis |
| III plur. | conripuĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conripuissem |
| II sing. | conripuisses |
| III sing. | conripuisset |
| I plur. | conripuissēmus |
| II plur. | conripuissētis |
| III plur. | conripuissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conrĭpe |
| II plur. | conrĭpĭte |
| FUTUR |
| II sing. | conrĭpĭto |
| III sing. | conrĭpĭto |
| II plur. | conrĭpitōte |
| III plur. | conrĭpiunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conrĭpiens, ientis |
| FUTUR |
| conreptūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conrĭpĕre |
| PARFAIT |
| conripuisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conreptūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conreptūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conrĭpiendi |
| Datif: | conrĭpiendo |
| Accusatif: | ad conrĭpiendum |
| Ablatif: | conrĭpiendo |
| SUPIN |
| conreptum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONRIPIO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|