Déclinaison / Conjugueur latin
conscendo - Diathèse active
(conscendo, conscendis, conscendi, conscendĕre, conscensum)
verbe transitif e intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | conscendo |
| II sing. | conscendis |
| III sing. | conscendit |
| I plur. | conscendĭmus |
| II plur. | conscendĭtis |
| III plur. | conscendunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conscendēbam |
| II sing. | conscendēbas |
| III sing. | conscendēbat |
| I plur. | conscendebāmus |
| II plur. | conscendebātis |
| III plur. | conscendēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conscendam |
| II sing. | conscendes |
| III sing. | conscendet |
| I plur. | conscendēmus |
| II plur. | conscendētis |
| III plur. | conscendent |
| PARFAIT |
| I sing. | conscendi |
| II sing. | conscendisti |
| III sing. | conscendit |
| I plur. | conscendĭmus |
| II plur. | conscendistis |
| III plur. | conscendērunt, conscendēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conscendĕram |
| II sing. | conscendĕras |
| III sing. | conscendĕrat |
| I plur. | conscenderāmus |
| II plur. | conscenderātis |
| III plur. | conscendĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | conscendĕro |
| II sing. | conscendĕris |
| III sing. | conscendĕrit |
| I plur. | conscenderĭmus |
| II plur. | conscenderĭtis |
| III plur. | conscendĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conscendam |
| II sing. | conscendas |
| III sing. | conscendat |
| I plur. | conscendāmus |
| II plur. | conscendātis |
| III plur. | conscendant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conscendĕrem |
| II sing. | conscendĕres |
| III sing. | conscendĕret |
| I plur. | conscenderēmus |
| II plur. | conscenderētis |
| III plur. | conscendĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | conscendĕrim |
| II sing. | conscendĕris |
| III sing. | conscendĕrit |
| I plur. | conscenderĭmus |
| II plur. | conscenderĭtis |
| III plur. | conscendĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | conscendissem |
| II sing. | conscendisses |
| III sing. | conscendisset |
| I plur. | conscendissēmus |
| II plur. | conscendissētis |
| III plur. | conscendissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conscendĕ |
| II plur. | conscendĭte |
| FUTUR |
| II sing. | conscendĭto |
| III sing. | conscendĭto |
| II plur. | conscenditōte |
| III plur. | conscendunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conscendens, entis |
| FUTUR |
| conscensūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conscendĕre |
| PARFAIT |
| conscendisse |
| FUTUR |
| Singolare: | conscensūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | conscensūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conscendendi |
| Datif: | conscendendo |
| Accusatif: | ad conscendendum |
| Ablatif: | conscendendo |
| SUPIN |
| conscensum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONSCENDO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|