Déclinaison / Conjugueur latin
conspūto - Diathèse active
(conspūto, conspūtas, consputavi, conspūtāre, consputatum)
verbe transitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | conspūto |
| II sing. | conspūtas |
| III sing. | conspūtat |
| I plur. | conspūtāmus |
| II plur. | conspūtātis |
| III plur. | conspūtant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conspūtābam |
| II sing. | conspūtābas |
| III sing. | conspūtābat |
| I plur. | conspūtabāmus |
| II plur. | conspūtabātis |
| III plur. | conspūtābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | conspūtābo |
| II sing. | conspūtābis |
| III sing. | conspūtābit |
| I plur. | conspūtabĭmus |
| II plur. | conspūtabĭtis |
| III plur. | conspūtābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | consputavi |
| II sing. | consputavisti |
| III sing. | consputavit |
| I plur. | consputavĭmus |
| II plur. | consputavistis |
| III plur. | consputavērunt, consputavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | consputavĕram |
| II sing. | consputavĕras |
| III sing. | consputavĕrat |
| I plur. | consputaverāmus |
| II plur. | consputaverātis |
| III plur. | consputavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | consputavĕro |
| II sing. | consputavĕris |
| III sing. | consputavĕrit |
| I plur. | consputaverĭmus |
| II plur. | consputaverĭtis |
| III plur. | consputavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | conspūtem |
| II sing. | conspūtes |
| III sing. | conspūtet |
| I plur. | conspūtēmus |
| II plur. | conspūtētis |
| III plur. | conspūtent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | conspūtārem |
| II sing. | conspūtāres |
| III sing. | conspūtāret |
| I plur. | conspūtarēmus |
| II plur. | conspūtarētis |
| III plur. | conspūtārent |
| PARFAIT |
| I sing. | consputavĕrim |
| II sing. | consputavĕris |
| III sing. | consputavĕrit |
| I plur. | consputaverĭmus |
| II plur. | consputaverĭtis |
| III plur. | consputavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | consputavissem |
| II sing. | consputavisses |
| III sing. | consputavisset |
| I plur. | consputavissēmus |
| II plur. | consputavissētis |
| III plur. | consputavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | conspūta |
| II plur. | conspūtāte |
| FUTUR |
| II sing. | conspūtāto |
| III sing. | conspūtāto |
| II plur. | conspūtatōte |
| III plur. | conspūtanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| conspūtans, antis |
| FUTUR |
| consputatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| conspūtāre |
| PARFAIT |
| consputavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | consputatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | consputatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | conspūtandi |
| Datif: | conspūtando |
| Accusatif: | ad conspūtandum |
| Ablatif: | conspūtando |
| SUPIN |
| consputatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONSPUTO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|