Déclinaison / Conjugueur latin
convīvo - Diathèse active
(convīvo, convīvas, convivavi, convīvāre, convivatum)
verbe intransitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | convīvo |
| II sing. | convīvas |
| III sing. | convīvat |
| I plur. | convīvāmus |
| II plur. | convīvātis |
| III plur. | convīvant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | convīvābam |
| II sing. | convīvābas |
| III sing. | convīvābat |
| I plur. | convīvabāmus |
| II plur. | convīvabātis |
| III plur. | convīvābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | convīvābo |
| II sing. | convīvābis |
| III sing. | convīvābit |
| I plur. | convīvabĭmus |
| II plur. | convīvabĭtis |
| III plur. | convīvābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | convivavi |
| II sing. | convivavisti |
| III sing. | convivavit |
| I plur. | convivavĭmus |
| II plur. | convivavistis |
| III plur. | convivavērunt, convivavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | convivavĕram |
| II sing. | convivavĕras |
| III sing. | convivavĕrat |
| I plur. | convivaverāmus |
| II plur. | convivaverātis |
| III plur. | convivavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | convivavĕro |
| II sing. | convivavĕris |
| III sing. | convivavĕrit |
| I plur. | convivaverĭmus |
| II plur. | convivaverĭtis |
| III plur. | convivavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | convīvem |
| II sing. | convīves |
| III sing. | convīvet |
| I plur. | convīvēmus |
| II plur. | convīvētis |
| III plur. | convīvent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | convīvārem |
| II sing. | convīvāres |
| III sing. | convīvāret |
| I plur. | convīvarēmus |
| II plur. | convīvarētis |
| III plur. | convīvārent |
| PARFAIT |
| I sing. | convivavĕrim |
| II sing. | convivavĕris |
| III sing. | convivavĕrit |
| I plur. | convivaverĭmus |
| II plur. | convivaverĭtis |
| III plur. | convivavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | convivavissem |
| II sing. | convivavisses |
| III sing. | convivavisset |
| I plur. | convivavissēmus |
| II plur. | convivavissētis |
| III plur. | convivavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | convīva |
| II plur. | convīvāte |
| FUTUR |
| II sing. | convīvāto |
| III sing. | convīvāto |
| II plur. | convīvatōte |
| III plur. | convīvanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| convīvans, antis |
| FUTUR |
| convivatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| convīvāre |
| PARFAIT |
| convivavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | convivatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | convivatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | convīvandi |
| Datif: | convīvando |
| Accusatif: | ad convīvandum |
| Ablatif: | convīvando |
| SUPIN |
| convivatum |
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONVIVO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|