Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | convīvo |
| II sing. | convīvis |
| III sing. | convīvit |
| I plur. | convīvĭmus |
| II plur. | convīvĭtis |
| III plur. | convīvunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | convīvēbam |
| II sing. | convīvēbas |
| III sing. | convīvēbat |
| I plur. | convīvebāmus |
| II plur. | convīvebātis |
| III plur. | convīvēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | convīvam |
| II sing. | convīves |
| III sing. | convīvet |
| I plur. | convīvēmus |
| II plur. | convīvētis |
| III plur. | convīvent |
| PARFAIT |
| I sing. | convixi |
| II sing. | convixisti |
| III sing. | convixit |
| I plur. | convixĭmus |
| II plur. | convixistis |
| III plur. | convixērunt, convixēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | convixĕram |
| II sing. | convixĕras |
| III sing. | convixĕrat |
| I plur. | convixerāmus |
| II plur. | convixerātis |
| III plur. | convixĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | convixĕro |
| II sing. | convixĕris |
| III sing. | convixĕrit |
| I plur. | convixerĭmus |
| II plur. | convixerĭtis |
| III plur. | convixĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | convīvam |
| II sing. | convīvas |
| III sing. | convīvat |
| I plur. | convīvāmus |
| II plur. | convīvātis |
| III plur. | convīvant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | convīvĕrem |
| II sing. | convīvĕres |
| III sing. | convīvĕret |
| I plur. | convīverēmus |
| II plur. | convīverētis |
| III plur. | convīvĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | convixĕrim |
| II sing. | convixĕris |
| III sing. | convixĕrit |
| I plur. | convixerĭmus |
| II plur. | convixerĭtis |
| III plur. | convixĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | convixissem |
| II sing. | convixisses |
| III sing. | convixisset |
| I plur. | convixissēmus |
| II plur. | convixissētis |
| III plur. | convixissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | convīvĕ |
| II plur. | convīvĭte |
| FUTUR |
| II sing. | convīvĭto |
| III sing. | convīvĭto |
| II plur. | convīvitōte |
| III plur. | convīvunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| convīvens, entis |
| FUTUR |
| convictūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| convīvĕre |
| PARFAIT |
| convixisse |
| FUTUR |
| Singolare: | convictūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | convictūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | convīvendi |
| Datif: | convīvendo |
| Accusatif: | ad convīvendum |
| Ablatif: | convīvendo |
| SUPIN |
| convictum |
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONVIVO200}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|