Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | intento |
| II sing. | intentas |
| III sing. | intentat |
| I plur. | intentāmus |
| II plur. | intentātis |
| III plur. | intentant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | intentābam |
| II sing. | intentābas |
| III sing. | intentābat |
| I plur. | intentabāmus |
| II plur. | intentabātis |
| III plur. | intentābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | intentābo |
| II sing. | intentābis |
| III sing. | intentābit |
| I plur. | intentabĭmus |
| II plur. | intentabĭtis |
| III plur. | intentābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | intentavi |
| II sing. | intentavisti |
| III sing. | intentavit |
| I plur. | intentavĭmus |
| II plur. | intentavistis |
| III plur. | intentavērunt, intentavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | intentavĕram |
| II sing. | intentavĕras |
| III sing. | intentavĕrat |
| I plur. | intentaverāmus |
| II plur. | intentaverātis |
| III plur. | intentavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | intentavĕro |
| II sing. | intentavĕris |
| III sing. | intentavĕrit |
| I plur. | intentaverĭmus |
| II plur. | intentaverĭtis |
| III plur. | intentavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | intentem |
| II sing. | intentes |
| III sing. | intentet |
| I plur. | intentēmus |
| II plur. | intentētis |
| III plur. | intentent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | intentārem |
| II sing. | intentāres |
| III sing. | intentāret |
| I plur. | intentarēmus |
| II plur. | intentarētis |
| III plur. | intentārent |
| PARFAIT |
| I sing. | intentavĕrim |
| II sing. | intentavĕris |
| III sing. | intentavĕrit |
| I plur. | intentaverĭmus |
| II plur. | intentaverĭtis |
| III plur. | intentavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | intentavissem |
| II sing. | intentavisses |
| III sing. | intentavisset |
| I plur. | intentavissēmus |
| II plur. | intentavissētis |
| III plur. | intentavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | intenta |
| II plur. | intentāte |
| FUTUR |
| II sing. | intentāto |
| III sing. | intentāto |
| II plur. | intentatōte |
| III plur. | intentanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| intentans, antis |
| FUTUR |
| intentatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| intentāre |
| PARFAIT |
| intentavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | intentatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | intentatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | intentandi |
| Datif: | intentando |
| Accusatif: | ad intentandum |
| Ablatif: | intentando |
| SUPIN |
| intentatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:INTENTO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|