Déclinaison / Conjugueur latin
obdulcesco - Diathèse active
(obdulcesco, obdulcescis, obdulcescĕre, obdulcui)
verbe intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | obdulcesco |
| II sing. | obdulcescis |
| III sing. | obdulcescit |
| I plur. | obdulcescĭmus |
| II plur. | obdulcescĭtis |
| III plur. | obdulcescunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | obdulcescēbam |
| II sing. | obdulcescēbas |
| III sing. | obdulcescēbat |
| I plur. | obdulcescebāmus |
| II plur. | obdulcescebātis |
| III plur. | obdulcescēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | obdulcescam |
| II sing. | obdulcesces |
| III sing. | obdulcescet |
| I plur. | obdulcescēmus |
| II plur. | obdulcescētis |
| III plur. | obdulcescent |
| PARFAIT |
| I sing. | obdulcui |
| II sing. | obdulcuisti |
| III sing. | obdulcuit |
| I plur. | obdulcuĭmus |
| II plur. | obdulcuistis |
| III plur. | obdulcuērunt, obdulcuēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | obdulcuĕram |
| II sing. | obdulcuĕras |
| III sing. | obdulcuĕrat |
| I plur. | obdulcuerāmus |
| II plur. | obdulcuerātis |
| III plur. | obdulcuĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | obdulcuĕro |
| II sing. | obdulcuĕris |
| III sing. | obdulcuĕrit |
| I plur. | obdulcuerĭmus |
| II plur. | obdulcuerĭtis |
| III plur. | obdulcuĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | obdulcescam |
| II sing. | obdulcescas |
| III sing. | obdulcescat |
| I plur. | obdulcescāmus |
| II plur. | obdulcescātis |
| III plur. | obdulcescant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | obdulcescĕrem |
| II sing. | obdulcescĕres |
| III sing. | obdulcescĕret |
| I plur. | obdulcescerēmus |
| II plur. | obdulcescerētis |
| III plur. | obdulcescĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | obdulcuĕrim |
| II sing. | obdulcuĕris |
| III sing. | obdulcuĕrit |
| I plur. | obdulcuerĭmus |
| II plur. | obdulcuerĭtis |
| III plur. | obdulcuĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | obdulcuissem |
| II sing. | obdulcuisses |
| III sing. | obdulcuisset |
| I plur. | obdulcuissēmus |
| II plur. | obdulcuissētis |
| III plur. | obdulcuissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | obdulcescĕ |
| II plur. | obdulcescĭte |
| FUTUR |
| II sing. | obdulcescĭto |
| III sing. | obdulcescĭto |
| II plur. | obdulcescitōte |
| III plur. | obdulcescunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| obdulcescens, entis |
| FUTUR |
| |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| obdulcescĕre |
| PARFAIT |
| obdulcuisse |
| FUTUR |
| Singolare: | |
| Plurale: | |
| GERUNDIF |
| Génitif: | obdulcescendi |
| Datif: | obdulcescendo |
| Accusatif: | ad obdulcescendum |
| Ablatif: | obdulcescendo |
| SUPIN |
| |
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:OBDULCESCO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|