Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | occento |
| II sing. | occentas |
| III sing. | occentat |
| I plur. | occentāmus |
| II plur. | occentātis |
| III plur. | occentant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | occentābam |
| II sing. | occentābas |
| III sing. | occentābat |
| I plur. | occentabāmus |
| II plur. | occentabātis |
| III plur. | occentābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | occentābo |
| II sing. | occentābis |
| III sing. | occentābit |
| I plur. | occentabĭmus |
| II plur. | occentabĭtis |
| III plur. | occentābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | occentavi |
| II sing. | occentavisti |
| III sing. | occentavit |
| I plur. | occentavĭmus |
| II plur. | occentavistis |
| III plur. | occentavērunt, occentavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | occentavĕram |
| II sing. | occentavĕras |
| III sing. | occentavĕrat |
| I plur. | occentaverāmus |
| II plur. | occentaverātis |
| III plur. | occentavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | occentavĕro |
| II sing. | occentavĕris |
| III sing. | occentavĕrit |
| I plur. | occentaverĭmus |
| II plur. | occentaverĭtis |
| III plur. | occentavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | occentem |
| II sing. | occentes |
| III sing. | occentet |
| I plur. | occentēmus |
| II plur. | occentētis |
| III plur. | occentent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | occentārem |
| II sing. | occentāres |
| III sing. | occentāret |
| I plur. | occentarēmus |
| II plur. | occentarētis |
| III plur. | occentārent |
| PARFAIT |
| I sing. | occentavĕrim |
| II sing. | occentavĕris |
| III sing. | occentavĕrit |
| I plur. | occentaverĭmus |
| II plur. | occentaverĭtis |
| III plur. | occentavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | occentavissem |
| II sing. | occentavisses |
| III sing. | occentavisset |
| I plur. | occentavissēmus |
| II plur. | occentavissētis |
| III plur. | occentavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | occenta |
| II plur. | occentāte |
| FUTUR |
| II sing. | occentāto |
| III sing. | occentāto |
| II plur. | occentatōte |
| III plur. | occentanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| occentans, antis |
| FUTUR |
| occentatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| occentāre |
| PARFAIT |
| occentavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | occentatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | occentatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | occentandi |
| Datif: | occentando |
| Accusatif: | ad occentandum |
| Ablatif: | occentando |
| SUPIN |
| occentatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:OCCENTO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|