Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | rĕsarcĭo |
| II sing. | rĕsarcis |
| III sing. | rĕsarcit |
| I plur. | rĕsarcīmus |
| II plur. | rĕsarcītis |
| III plur. | rĕsarcĭunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | rĕsarciēbam |
| II sing. | rĕsarciēbas |
| III sing. | rĕsarciēbat |
| I plur. | rĕsarciebāmus |
| II plur. | rĕsarciebātis |
| III plur. | rĕsarciēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | rĕsarcĭam |
| II sing. | rĕsarcĭes |
| III sing. | rĕsarcĭet |
| I plur. | rĕsarciēmus |
| II plur. | rĕsarciētis |
| III plur. | rĕsarcĭent |
| PARFAIT |
| I sing. | resarsi |
| II sing. | resarsisti |
| III sing. | resarsit |
| I plur. | resarsĭmus |
| II plur. | resarsistis |
| III plur. | resarsērunt, resarsēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | resarsĕram |
| II sing. | resarsĕras |
| III sing. | resarsĕrat |
| I plur. | resarserāmus |
| II plur. | resarserātis |
| III plur. | resarsĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | resarsĕro |
| II sing. | resarsĕris |
| III sing. | resarsĕrit |
| I plur. | resarserĭmus |
| II plur. | resarserĭtis |
| III plur. | resarsĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | rĕsarcĭam |
| II sing. | rĕsarcĭas |
| III sing. | rĕsarcĭat |
| I plur. | rĕsarciāmus |
| II plur. | rĕsarciātis |
| III plur. | rĕsarcĭant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | rĕsarcīrem |
| II sing. | rĕsarcīres |
| III sing. | rĕsarcīret |
| I plur. | rĕsarcirēmus |
| II plur. | rĕsarcirētis |
| III plur. | rĕsarcīrent |
| PARFAIT |
| I sing. | resarsĕrim |
| II sing. | resarsĕris |
| III sing. | resarsĕrit |
| I plur. | resarserĭmus |
| II plur. | resarserĭtis |
| III plur. | resarsĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | resarsissem |
| II sing. | resarsisses |
| III sing. | resarsisset |
| I plur. | resarsissēmus |
| II plur. | resarsissētis |
| III plur. | resarsissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | rĕsarci |
| II plur. | rĕsarcīte |
| FUTUR |
| II sing. | rĕsarcīto |
| III sing. | rĕsarcīto |
| II plur. | rĕsarcitōte |
| III plur. | rĕsarciunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| rĕsarciens, ientis |
| FUTUR |
| resarsūrūs o resartūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| rĕsarcīre |
| PARFAIT |
| |
| FUTUR |
| Singolare: | resarsūrūm o resartūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | resarsūros o resartūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | rĕsarciendi |
| Datif: | rĕsarciendo |
| Accusatif: | ad rĕsarciendum |
| Ablatif: | rĕsarciendo |
| SUPIN |
| resarsum o resartum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:RESARCIO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|