Déclinaison / Conjugueur latin
| SINGULIER |
| Nom. | resutus |
| Gen. | resuti |
| Dat. | resuto |
| Acc. | resutum |
| Abl. | resuto |
| Voc. | resute |
| PLURIEL |
| Nom. | resuti |
| Gen. | resutōrum |
| Dat. | resutis |
| Acc. | resutos |
| Abl. | resutis |
| Voc. | resuti |
| SINGULIER |
| Nom. | resută |
| Gen. | resutae |
| Dat. | resutae |
| Acc. | resutam |
| Abl. | resutā |
| Voc. | resută |
| PLURIEL |
| Nom. | resutae |
| Gen. | resutārum |
| Dat. | resutis |
| Acc. | resutas |
| Abl. | resutis |
| Voc. | resutae |
| SINGULIER |
| Nom. | resutum |
| Gen. | resuti |
| Dat. | resuto |
| Acc. | resutum |
| Abl. | resuto |
| Voc. | resutum |
| PLURIEL |
| Nom. | resuta |
| Gen. | resutōrum |
| Dat. | resutis |
| Acc. | resuta |
| Abl. | resutis | |