Déclinaison / Conjugueur latin
ructo - Diathèse active
(ructo, ructas, ructavi, ructāre, ructatum)
verbe transitif e intransitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | ructo |
| II sing. | ructas |
| III sing. | ructat |
| I plur. | ructāmus |
| II plur. | ructātis |
| III plur. | ructant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | ructābam |
| II sing. | ructābas |
| III sing. | ructābat |
| I plur. | ructabāmus |
| II plur. | ructabātis |
| III plur. | ructābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | ructābo |
| II sing. | ructābis |
| III sing. | ructābit |
| I plur. | ructabĭmus |
| II plur. | ructabĭtis |
| III plur. | ructābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | ructavi |
| II sing. | ructavisti |
| III sing. | ructavit |
| I plur. | ructavĭmus |
| II plur. | ructavistis |
| III plur. | ructavēreunt, ructavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | ructavĕram |
| II sing. | ructavĕras |
| III sing. | ructavĕrat |
| I plur. | ructaverāmus |
| II plur. | ructaverātis |
| III plur. | ructavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | ructavĕro |
| II sing. | ructavĕris |
| III sing. | ructavĕrit |
| I plur. | ructaverĭmus |
| II plur. | ructaverĭtis |
| III plur. | ructavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | ructem |
| II sing. | ructes |
| III sing. | ructet |
| I plur. | ructēmus |
| II plur. | ructētis |
| III plur. | ructent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | ructārem |
| II sing. | ructāres |
| III sing. | ructāret |
| I plur. | ructarēmus |
| II plur. | ructarētis |
| III plur. | ructārent |
| PARFAIT |
| I sing. | ructavĕrim |
| II sing. | ructavĕris |
| III sing. | ructavĕrit |
| I plur. | ructaverĭmus |
| II plur. | ructaverĭtis |
| III plur. | ructavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | ructavissem |
| II sing. | ructavisses |
| III sing. | ructavisset |
| I plur. | ructavissēmus |
| II plur. | ructavissētis |
| III plur. | ructavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | ructa |
| II plur. | ructāte |
| FUTUR |
| II sing. | ructāto |
| III sing. | ructāto |
| II plur. | ructatōte |
| III plur. | ructanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| ructans, antis |
| FUTUR |
| ructatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| ructāre |
| PARFAIT |
| ructavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | ructatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | ructatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | ructandi |
| Datif: | ructando |
| Accusatif: | ad ructandum |
| Ablatif: | ructando |
| SUPIN |
| ructatum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:RUCTO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|