Déclinaison / Conjugueur latin
| PRÉSENT |
| I sing. | condīco |
| II sing. | condīcis |
| III sing. | condīcit |
| I plur. | condīcĭmus |
| II plur. | condīcĭtis |
| III plur. | condīcunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | condīcēbam |
| II sing. | condīcēbas |
| III sing. | condīcēbat |
| I plur. | condīcebāmus |
| II plur. | condīcebātis |
| III plur. | condīcēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | condīcam |
| II sing. | condīces |
| III sing. | condīcet |
| I plur. | condīcēmus |
| II plur. | condīcētis |
| III plur. | condīcent |
| PARFAIT |
| I sing. | condixi |
| II sing. | condixisti |
| III sing. | condixit |
| I plur. | condixĭmus |
| II plur. | condixistis |
| III plur. | condixērunt, condixēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | condixĕram |
| II sing. | condixĕras |
| III sing. | condixĕrat |
| I plur. | condixerāmus |
| II plur. | condixerātis |
| III plur. | condixĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | condixĕro |
| II sing. | condixĕris |
| III sing. | condixĕrit |
| I plur. | condixerĭmus |
| II plur. | condixerĭtis |
| III plur. | condixĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | condīcam |
| II sing. | condīcas |
| III sing. | condīcat |
| I plur. | condīcāmus |
| II plur. | condīcātis |
| III plur. | condīcant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | condīcĕrem |
| II sing. | condīcĕres |
| III sing. | condīcĕret |
| I plur. | condīcerēmus |
| II plur. | condīcerētis |
| III plur. | condīcĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | condixĕrim |
| II sing. | condixĕris |
| III sing. | condixĕrit |
| I plur. | condixerĭmus |
| II plur. | condixerĭtis |
| III plur. | condixĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | condixissem |
| II sing. | condixisses |
| III sing. | condixisset |
| I plur. | condixissēmus |
| II plur. | condixissētis |
| III plur. | condixissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | condīcĕ, condīc |
| II plur. | condīcĭte |
| FUTUR |
| II sing. | condīcĭto |
| III sing. | condīcĭto |
| II plur. | condīcitōte |
| III plur. | condīcunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| condīcens, entis |
| FUTUR |
| condictūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| condīcĕre |
| PARFAIT |
| condixisse |
| FUTUR |
| Singolare: | condictūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | condictūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | condīcendi |
| Datif: | condīcendo |
| Accusatif: | ad condīcendum |
| Ablatif: | condīcendo |
| SUPIN |
| condictum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONDICO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|