Déclinaison / Conjugueur latin
convŏlo - Diathèse active
(convŏlo, convŏlas, convolavi, convŏlāre, convolatum)
verbe intransitif I conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | convŏlo |
| II sing. | convŏlas |
| III sing. | convŏlat |
| I plur. | convŏlāmus |
| II plur. | convŏlātis |
| III plur. | convŏlant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | convŏlābam |
| II sing. | convŏlābas |
| III sing. | convŏlābat |
| I plur. | convŏlabāmus |
| II plur. | convŏlabātis |
| III plur. | convŏlābant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | convŏlābo |
| II sing. | convŏlābis |
| III sing. | convŏlābit |
| I plur. | convŏlabĭmus |
| II plur. | convŏlabĭtis |
| III plur. | convŏlābunt |
| PARFAIT |
| I sing. | convolavi |
| II sing. | convolavisti |
| III sing. | convolavit |
| I plur. | convolavĭmus |
| II plur. | convolavistis |
| III plur. | convolavērunt, convolavēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | convolavĕram |
| II sing. | convolavĕras |
| III sing. | convolavĕrat |
| I plur. | convolaverāmus |
| II plur. | convolaverātis |
| III plur. | convolavĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | convolavĕro |
| II sing. | convolavĕris |
| III sing. | convolavĕrit |
| I plur. | convolaverĭmus |
| II plur. | convolaverĭtis |
| III plur. | convolavĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | convŏlem |
| II sing. | convŏles |
| III sing. | convŏlet |
| I plur. | convŏlēmus |
| II plur. | convŏlētis |
| III plur. | convŏlent |
| IMPARFAIT |
| I sing. | convŏlārem |
| II sing. | convŏlāres |
| III sing. | convŏlāret |
| I plur. | convŏlarēmus |
| II plur. | convŏlarētis |
| III plur. | convŏlārent |
| PARFAIT |
| I sing. | convolavĕrim |
| II sing. | convolavĕris |
| III sing. | convolavĕrit |
| I plur. | convolaverĭmus |
| II plur. | convolaverĭtis |
| III plur. | convolavĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | convolavissem |
| II sing. | convolavisses |
| III sing. | convolavisset |
| I plur. | convolavissēmus |
| II plur. | convolavissētis |
| III plur. | convolavissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | convŏla |
| II plur. | convŏlāte |
| FUTUR |
| II sing. | convŏlāto |
| III sing. | convŏlāto |
| II plur. | convŏlatōte |
| III plur. | convŏlanto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| convŏlans, antis |
| FUTUR |
| convolatūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| convŏlāre |
| PARFAIT |
| convolavisse |
| FUTUR |
| Singolare: | convolatūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | convolatūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | convŏlandi |
| Datif: | convŏlando |
| Accusatif: | ad convŏlandum |
| Ablatif: | convŏlando |
| SUPIN |
| convolatum |
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONVOLO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|