Déclinaison / Conjugueur latin
convolvo - Diathèse active
(convolvo, convolvis, convolvi, convolvĕre, convolutum)
verbe transitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | convolvo |
| II sing. | convolvis |
| III sing. | convolvit |
| I plur. | convolvĭmus |
| II plur. | convolvĭtis |
| III plur. | convolvunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | convolvēbam |
| II sing. | convolvēbas |
| III sing. | convolvēbat |
| I plur. | convolvebāmus |
| II plur. | convolvebātis |
| III plur. | convolvēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | convolvam |
| II sing. | convolves |
| III sing. | convolvet |
| I plur. | convolvēmus |
| II plur. | convolvētis |
| III plur. | convolvent |
| PARFAIT |
| I sing. | convolvi |
| II sing. | convolvisti |
| III sing. | convolvit |
| I plur. | convolvĭmus |
| II plur. | convolvistis |
| III plur. | convolvērunt, convolvēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | convolvĕram |
| II sing. | convolvĕras |
| III sing. | convolvĕrat |
| I plur. | convolverāmus |
| II plur. | convolverātis |
| III plur. | convolvĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | convolvĕro |
| II sing. | convolvĕris |
| III sing. | convolvĕrit |
| I plur. | convolverĭmus |
| II plur. | convolverĭtis |
| III plur. | convolvĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | convolvam |
| II sing. | convolvas |
| III sing. | convolvat |
| I plur. | convolvāmus |
| II plur. | convolvātis |
| III plur. | convolvant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | convolvĕrem |
| II sing. | convolvĕres |
| III sing. | convolvĕret |
| I plur. | convolverēmus |
| II plur. | convolverētis |
| III plur. | convolvĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | convolvĕrim |
| II sing. | convolvĕris |
| III sing. | convolvĕrit |
| I plur. | convolverĭmus |
| II plur. | convolverĭtis |
| III plur. | convolvĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | convolvissem |
| II sing. | convolvisses |
| III sing. | convolvisset |
| I plur. | convolvissēmus |
| II plur. | convolvissētis |
| III plur. | convolvissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | convolvĕ |
| II plur. | convolvĭte |
| FUTUR |
| II sing. | convolvĭto |
| III sing. | convolvĭto |
| II plur. | convolvitōte |
| III plur. | convolvunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| convolvens, entis |
| FUTUR |
| convolutūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| convolvĕre |
| PARFAIT |
| convolvisse |
| FUTUR |
| Singolare: | convolutūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | convolutūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | convolvendi |
| Datif: | convolvendo |
| Accusatif: | ad convolvendum |
| Ablatif: | convolvendo |
| SUPIN |
| convolutum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:CONVOLVO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|