Déclinaison / Conjugueur latin
mansuēsco - Diathèse active
(mansuēsco, mansuēscis, mansuevi, mansuēscĕre, mansuetum)
verbe transitif e intransitif III conjugaison
Voir la traduction de ce mot
| PRÉSENT |
| I sing. | mansuēsco |
| II sing. | mansuēscis |
| III sing. | mansuēscit |
| I plur. | mansuēscĭmus |
| II plur. | mansuēscĭtis |
| III plur. | mansuēscunt |
| IMPARFAIT |
| I sing. | mansuēscēbam |
| II sing. | mansuēscēbas |
| III sing. | mansuēscēbat |
| I plur. | mansuēscebāmus |
| II plur. | mansuēscebātis |
| III plur. | mansuēscēbant |
| FUTUR SIMPLE |
| I sing. | mansuēscam |
| II sing. | mansuēsces |
| III sing. | mansuēscet |
| I plur. | mansuēscēmus |
| II plur. | mansuēscētis |
| III plur. | mansuēscent |
| PARFAIT |
| I sing. | mansuevi |
| II sing. | mansuevisti |
| III sing. | mansuevit |
| I plur. | mansuevĭmus |
| II plur. | mansuevistis |
| III plur. | mansuevērunt, mansuevēre |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | mansuevĕram |
| II sing. | mansuevĕras |
| III sing. | mansuevĕrat |
| I plur. | mansueverāmus |
| II plur. | mansueverātis |
| III plur. | mansuevĕrant |
| FUTUR ANTÉRIEUR |
| I sing. | mansuevĕro |
| II sing. | mansuevĕris |
| III sing. | mansuevĕrit |
| I plur. | mansueverĭmus |
| II plur. | mansueverĭtis |
| III plur. | mansuevĕrint |
| PRÉSENT |
| I sing. | mansuēscam |
| II sing. | mansuēscas |
| III sing. | mansuēscat |
| I plur. | mansuēscāmus |
| II plur. | mansuēscātis |
| III plur. | mansuēscant |
| IMPARFAIT |
| I sing. | mansuēscĕrem |
| II sing. | mansuēscĕres |
| III sing. | mansuēscĕret |
| I plur. | mansuēscerēmus |
| II plur. | mansuēscerētis |
| III plur. | mansuēscĕrent |
| PARFAIT |
| I sing. | mansuevĕrim |
| II sing. | mansuevĕris |
| III sing. | mansuevĕrit |
| I plur. | mansueverĭmus |
| II plur. | mansueverĭtis |
| III plur. | mansuevĕrint |
| PLUS-QUE-PARFAIT |
| I sing. | mansuevissem |
| II sing. | mansuevisses |
| III sing. | mansuevisset |
| I plur. | mansuevissēmus |
| II plur. | mansuevissētis |
| III plur. | mansuevissent |
| IMPÉRATIF |
| PRÉSENT |
| II sing. | mansuēscĕ |
| II plur. | mansuēscĭte |
| FUTUR |
| II sing. | mansuēscĭto |
| III sing. | mansuēscĭto |
| II plur. | mansuēscitōte |
| III plur. | mansuēscunto |
 |
| PARTICIPE |
| PRÉSENT |
| mansuēscens, entis |
| FUTUR |
| mansuetūrūs, a, ūm |
| INFINITIF |
| PRÉSENT |
| mansuēscĕre |
| PARFAIT |
| mansuevisse |
| FUTUR |
| Singolare: | mansuetūrūm, am, ūm esse |
| Plurale: | mansuetūros, as, a esse |
| GERUNDIF |
| Génitif: | mansuēscendi |
| Datif: | mansuēscendo |
| Accusatif: | ad mansuēscendum |
| Ablatif: | mansuēscendo |
| SUPIN |
| mansuetum |
Voir la forme passive de ce verbe
Parcourir le dictionnaire
A
B
C
D
E
F
G
H
I
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
U
V
W
X
Y
Z
{{ID:MANSUESCO100}}
---CACHE---
|
Visitez nos sites:
En français
In english
In Deutsch
En español
Em portugues
По русски
Στα ελληνικά
|
Ën piemontèis
|